Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 52 - Chuyện xưa



Chương 52 - Chuyện xưa



Chương 52: Chuyện xưa
“Năm 69, sau khi vụ thu hoạch qua đi, đại đội mời người đến chiếu phim, người làng trên xóm dưới đều đến, chính vào lúc này Vương Viện gặp được người chồng hiện tại của cô ấy là Trương Chí Huy.”
“Dáng dấp của Trương Chí Huy kia không tệ, trong nhà có năm anh em, anh ta là con thứ ba, rất tài giỏi, đối với Vương Viện rất tốt.
Đội sản xuất của chúng ta và ruộng của đội sản xuất bọn họ cách nhau rất gần, lúc rảnh rỗi Trương Chí Huy sẽ qua giúp cô ấy làm việc.”
“Khi đó chúng tôi vừa mới xuống nông thôn, làm việc nhà nông rất chậm, thường xuyên bị đội trưởng đội sản xuất răn dạy, sự xuất hiện của Trương Chí Huy đối với Vương Viện mà nói giống như thần binh từ trên trời giáng xuống, không bao lâu sau bọn họ kết làm đối tượng.”
“Làm người yêu chưa tới hai tháng, bọn họ đã nói muốn kết hôn, nói trong nhà Trương Chí Huy thúc giục, cô ấy đã quyết định theo Trương Chí Huy sống cả đời, khi đó tôi đã cảm thấy quá gấp, khuyên cô ấy xem xét lại, chờ một thời gian nữa, nhưng cô ấy không nghe. Bởi vì chuyện này mà chúng tôi thường xuyên cãi nhau.”
“Lúc kết hôn Trương Chí Huy nói không cho nổi lễ hỏi, cô ấy cũng không chút để ý, còn mang tiền và đồ lúc xuống nông thôn cha mẹ cho gả cho Trương Chí Huy.”
“Lúc mới kết hôn cuộc sống của cô ấy rất tốt, nhưng đợi đến khi cô ấy mang hai, cuộc sống của cô ấy bỗng nhiên trở nên không được dễ chịu cho lắm. Việc trong nhà, bên ngoài cô ấy đều phải làm, không làm sẽ bị mẹ chồng mắng, người đàn ông mà trước khi kết hôn luôn đối với cô ấy muốn gì được nấy, lúc này thái độ cũng trở nên lãnh đạm.”
“Sau khi liên tiếp sinh ra ba cô con gái, nhà chồng cô ấy đã không coi cô ấy như con người để nhìn, cô nhìn xem, cô ấy bằng tuổi tôi, chúng tôi 17 xuống nông thôn, cô ấy còn chưa đến 27 đâu.”
Cùng Vương Viện khắc khẩu một trận to, bọn họ vẫn luôn chiến tranh lạnh đến trước giờ Vương Viện xuất giá.
Sau cùng cô ta không nỡ làm lơ người bạn đầu tiên sau khi mình xuống nông thôn, khi đó Lý Vân Anh đã đưa tất cả tiền trên người mình cho Vương Viện, xem như là tùy lễ theo Vương Viện.
Sau khi Vương Viện kết hôn, Lý Vân Anh cũng thường xuyên đi thăm cô ta.
Nhưng sau khi Vương Viện mang thai sinh ra con gái, lúc cô ta đi thăm Vương Viện, nhìn thấy sắc mặt Vương Viện càng ngày càng lạnh, nhiều lần như vậy, Lý Vân Anh không đến nữa.
Dần dần không còn qua lại, chờ khi biết cuộc sống của Vương Viện trôi qua không tốt, cô ta lại đến tìm Vương Viện, Vương Viện đã không muốn gặp cô.
Mỗi lần trời mưa Vương Viện sẽ cầm đồ mà mình trồng được lên chỗ chân cầu công xã bán, có đôi khi là cà tím dưa leo, có đôi khi là quả dại, nấm mà cô ta lên núi tìm được.
Lý Vân Anh cũng dưỡng thành thói quen mỗi khi trời mưa sẽ đến công xã đi dạo một vòng.
Nhưng Vương Viện vẫn như cũ không dám đối mặt với cô ta, cô ta cũng sợ mình kích thích đến Vương Viện, mỗi lần đều bỏ lại tiền cầm đồ rời đi ngay.
Lý Vân Anh cười khổ, nói tiếp với Giang Hựu Đào: “Nói ra có lẽ cô không tin, lúc trước Vương Viện rất xinh đẹp, nam thanh niên trí thức có ý với cô ấy nhiều không kể xiết, đáng tiếc sau cùng bọn họ đều thua ở quan tâm.”
Lý Vân Anh nói cho Giang Hựu Đào, cũng là nói cho chính mình.
“Hựu Đào à, cả đời này vĩnh viễn đừng chỉ cần một người đàn ông đối xử tốt với cô, bởi vì ngoại trừ đối xử tốt với cô, anh ta chẳng còn gì nữa, một ngày nào đó anh ta đột nhiên không đối xử với cô tốt nữa, vậy người chẳng có gì sẽ biến thành cô.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận