Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 732 - Cuộc sống bình đạm



Chương 732 - Cuộc sống bình đạm



Chương 732: Cuộc sống bình đạm
Dù sao trải qua nhiều thế giới như vậy, thiên vị lớn hơn nữa cô đã thấy không ít.
Nhưng mà vì giới hạn thời đại, phần lớn đám bò già thiên vị đều là nữ mà thôi.
Lúc này đến lượt nam, đúng lúc trung hòa.
Trừ phi thiên vị bên cạnh là nam chính của thế giới nhỏ, nếu không Giang Hựu Đào sẽ không đi quản.
Buổi chiều không có việc gì làm, Giang Hựu Đào đọc sách một lát xong thì bắt đầu đan áo len, hiện giờ trong trường đang lưu hành chuyện này.
Giang Hựu Đào đan chính là một chiếc áo màu xám, là đan cho Phó Thiệu Hoa.
Cô tính toán đan hai cái giống nhau như đúc một lớn một nhỏ, đợi đến mùa thu mặc chính là trang phục tình nhân.
Len sợi là len lông cừu cô mua ở cửa hàng của hệ thống, đặc biệt mềm, cũng rất ấm, Giang Hựu Đào định lại đan thêm khăn quàng cổ màu đỏ.
Buổi tối khi Giang Hựu Đào chuẩn bị nấu cơm Phó Thiệu Hoa đến, người anh đầy đất, lập tức chui vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Khi đi ra anh nói:
“Người dân ở vùng ngoại thành khi làm ruộng đào được rất nhiều đồ sứ và đồ gốm, bí thư thôn là người rất am hiểu nên báo tin cho cục khảo cổ. Sau khi nghiên cứu cục khảo cổ xác nhận đó là đồ vật thuộc triều Hán, giáo sư của bọn họ lập tức dẫn bọn anh qua đó xem náo nhiệt.”
Vùng ngoại ô thành phố rất nhiều gió và bẩn, bọn họ bò lên bò xuống cả một ngày, đừng nói là trên người, vừa rồi khi anh rửa mặt thậm chí trong lỗ tai lỗ mũi đều là đất, bên trong tóc cũng như thế.
“Tắm đi, em đi tìm quần áo cho anh mặc.” Phó Thiệu Hoa cũng có quần áo ở chỗ Giang Hựu Đào.
Phó Thiệu Hoa đang cảm thấy toàn thân không thoải mái lắm nên đồng ý, nhưng tự anh đi lấy quần áo không để Giang Hựu Đào phải đi.
Giang Hựu Đào đợi anh tiến vào phòng vệ sinh xong thì đi đến phòng bếp.
Cô nấu một bát mì, thêm trứng gà, dưa leo thái nhỏ, rau xanh và giá chần.
Phó Thiệu Hoa tắm rửa xong lại dọn dẹp bùn cát ở nhà vệ sinh mới đi ra, đúng lúc có thể ăn.
Hai người ăn mì xào, nói chuyện.
Phó Thiệu Hoa nói đều là chuyện nhóm khảo cổ khai quật ở địa điểm vùng ngoại ô thành phố hôm nay.
Đôi mắt của anh sáng lấp lánh, rõ ràng là rất yêu thích khảo cổ.
Đời trước khi Giang Hựu Đào ở cô nhi viện rất thích xem tivi, lúc đó máy tín hiệu vẫn to cỡ nồi hình tròn, không phát được nhiều đài lắm.
Mẹ viện trưởng rất thích xem kênh khoa học, bọn họ cũng xem cùng, xem lâu thì bắt đầu yêu thích.
Lúc này cô nghe Phó Thiệu Hoa nói chuyện khảo cổ, vô cùng nghiêm túc lắng nghe.
Ăn cơm xong mặt trời treo ở chân trời dần hạ xuống, Giang Hựu Đào và Phó Thiệu Hoa cùng nhau đi ra ngoài tản bộ.
Đây là ăn ý trong mấy năm qua của bọn họ, cho dù là khi tuyết rơi nhiều hai người cũng đi ra ngoài tản bộ.
Đi ngang qua nhà bên, đúng lúc có một người phụ nữ mặc váy sợi tổng hợp màu trắng đi từ trong ra, ánh mắt cô ta nhìn Phó Thiệu Hoa một vòng mỉm cười với anh, còn nháy mắt sau đó xoay người rời đi.
Phó Thiệu Hoa lập tức quay đầu nhìn Giang Hựu Đào: “Đào Nhi, anh không biết cô ta.”
Đương nhiên là Giang Hựu Đào biết chuyện này, ánh mắt cô nhìn gương mặt tinh xảo của Phó Thiệu Hoa một lát, sau đó vỗ bả vai anh:
“Em nhớ rõ lúc trước anh đã nói, nếu em muốn tìm người luyện tập thì cứ tìm anh, đúng không?”
Phó Thiệu Hoa nhớ tới mình từng trẻ tuổi vô tri.
Lúc đó Giang Hựu Đào mới quen Chung Thiển Khê, cảm thấy có hứng thú đối với chuyện luyện võ.
Lúc đó Phó Thiệu Hoa còn chưa ôm mỹ nhân về, nên chủ động đề cử mình trước mặt Giang Hựu Đào, nhưng Giang Hựu Đào vẫn luôn không tìm anh luyện võ.
Ở bên nhau nhiều năm như vậy, Giang Hựu Đào cũng chưa từng chủ động che giấu, Phó Thiệu Hoa không phải là kẻ ngốc, có thể nhìn ra được một chút.
Nhất là lần này chuyển nhà, sức lực của Giang Hựu Đào rất mạnh.
Trái lại Phó Thiệu Hoa từ 15 tuổi qua đi, anh không rèn luyện nghiêm chỉnh nữa, sau khi xuống nông thôn càng như vậy.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi đúng là không phải người, cho dù bận rộn thi đại học hai tháng, hai người cũng chưa từng dừng luyện võ!
Vẻ mặt Phó Thiệu Hoa đau khổ, anh hoài nghi mình không đỡ được mười chiêu của Giang Hựu Đào.
Giang Hựu Đào nhìn anh như vậy thì bật cười một tiếng:
“Em đùa anh thôi, đương nhiên là em biết rõ anh không biết cô ta, ngày hôm nay bọn họ mới chuyển tới. Đi thôi đi thôi, chúng ta đi tản bộ đi, khi trở về chúng ta mua hai cái kem, em muốn ăn kem đậu xanh.”
Phó Thiệu Hoa thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Được được, đều nghe em, đều nghe em.”




Bạn cần đăng nhập để bình luận