Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 314 - Ưu việt



Chương 314 - Ưu việt



Chương 314: Ưu việt
“Không phải bà ta bị bệnh đấy chứ? Vấn đề ngoại tình tìm đàn ông còn lớn hơn tìm phụ nữ đó?”
Loại lời nói may mắn đàn ông ra ngoài tìm đàn ông tốt hơn tìm phụ nữ, đây còn là đầu tiên Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi nghe thấy.
“Đầu óc bị bùn nhão à?”
Hiển nhiên Chung Thiển Khê cũng lần đầu tiên nghe thấy lời này, tức quá hóa cười.
Giữa đàn ông với nhau làm thế nào, chính là đi cửa sau! Cửa sau dơ như thế nào, mọi người đều biết, thứ đồ chơi kia chọc vào cứt có gì khác nhau.
Chung Thiển Khê vừa định nói chuyện, lại nhanh chóng nghĩ đến gì đó, cô ấy từ trên xuống dưới đánh giá Hoàng Thiết Hoa vài lần, sau cùng bừng tỉnh hiểu ra.
“Bà nói như vậy, không phải bởi vì người đàn ông Tiêu Liên Sơn của bà cũng là tên ẻo lả nằm dưới hầu hạ đàn ông đấy chứ? Nếu không, suy nghĩ phát rồ như vậy của bà từ đâu đến?”
“Là ông ta nói cho bà, ông ta ra ngoài tìm đàn ông chơi tốt hơn tìm phụ nữ chơi hả? Bởi vì không chơi ra con?”
Chung Thiển Khê một câu nói toạc ra chân tướng, sắc mặt Hoàng Thiết Hoa trở nên khó coi.
Cho dù bà ta nói nhiều, nói hay, bà ta cũng biết đây không phải chuyện hay ho gì, bà ta nói những lời kia hiên ngang lẫm liệt, nhưng khi chuyện này bị phơi bày ra ánh sáng, bà ta vẫn cảm thấy chật vật.
Từ Đại Chủy cười một tiếng: “Tôi đã bảo mà, sao bà có thể làm ra loại chuyện giúp con trai canh chừng kia, thì ra chính bà cũng là bình phong, muốn kéo theo người khác xuống bùn với mình, lúc chồng bà làm với đàn ông ở bên ngoài, không phải bà cũng giúp canh chừng đấy chứ?”
Từ Đại Chủy vỗ tay một cái: “Chính bà coi cây gậy chọc cứt như bảo bối, còn muốn người khác cũng coi gậy chọc cứt như bảo bối à, bà thật đúng là hiền huệ, bồ tát thấy bà còn phải chảy xuống vài giọt nước mắt xấu hổ không bằng.”
Lời này vừa nói ra, trực tiếp nói toạc gốc gác nhà họ Tiêu.
Quần chúng vây xem bàn tán sôi nổi, Tiêu Liên Sơn đi ra ngoài dạo chơi về, đúng lúc nghe thấy người ta bàn luận chuyện này, mặt lập tức trướng thành màu gan heo.
Trong lòng ông ta thầm trách hai thằng ranh kia làm loại chuyện đó cũng không giấu kỹ một chút, cũng hận ả đàn bà Hoàng Thiết Hoa kia làm được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, một chút tác dụng cũng không có, còn liên lụy đến ông ta.
Tiêu Liên Sơn muốn tránh đi, nhưng đã có người nhìn thấy ông ta, đủ loại ánh mắt dừng trên người ông ta.
Mặc dù da mặt Tiêu Liên Sơn đủ dày, nhưng ở một khắc này, ông ta cũng không nhịn được.
Ông ta đi qua con đường mà đám người nhường ra, vào cửa cái gì cũng không nhìn, trước cho Hoàng Thiết Hoa một cái tát, ông ta đánh rất thuận tay, cũng rất tự nhiên.
Từ giây phút Hoàng Thiết Hoa nhìn thấy ông ta, sắc mặt bà ta trắng bệch, mồ hôi lạnh úa ra, bị đánh cũng không dám nói, nhìn kỹ, trên người bà ta còn hơi run lên.
Tiêu Liên Sơn đánh xong Hoàng Thiết Hoa, lập tức xoay người xin lỗi đám Chung Thiển Khê: “Tiểu Khê, cô nhà thông gia, chuyện hôm nay là chúng tôi sai, tôi cũng không nghĩ đến hai thằng ranh kia lại làm ra loại chuyện đó, bọn chúng nhất thời phạm sai lầm, con tha thứ cho bọn họ đi, cha hứa, sau này bọn chúng tuyệt đối không dám.”
Cả đời này của Tiêu Liên Sơn, lúc cha mẹ còn sống thì dựa vào cha mẹ, cha mẹ chết thì dựa vào chị em, cưới vợ dựa vào vợ, một chút khổ cũng không phải chịu.
Không ai hiểu hơn ông ta chuyện dỗ dành một người phụ nữ có thể mang đến cho mình cuộc sống thoải mái như thế nào, những năm gần đây, trong nhà ngoài ngõ, Hoàng Thiết Hoa một tay xử lý, ông ta thì sao, chỉ cần nằm trong nhà có cơm nóng canh bưng tận giường.
Nếu ngày nào đó trong lòng khó chịu còn có thể đánh Hoàng Thiết Hoa xả giận, từ đầu đến cuối Tiêu Liên Sơn chưa coi Hoàng Thiết Hoa như phụ nữ.
Từ ngày đầu tiên Hoàng Thiết Hoa gả cho ông ta, ông ta đã hướng bà ta giáo huấn, ông ta không ra ngoài tìm phụ nữ đã xem như không có lỗi với bà ta.



Bạn cần đăng nhập để bình luận