Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 64 - Tan cuộc



Chương 64 - Tan cuộc



Chương 64: Tan cuộc
Giang Hựu Đào sinh ở cuối thế kỷ 20, lớn lên trong thế kỷ 21, tình huống trọng nam khinh nữ cũng không hiếm gặp, nhưng giống như nhà họ Lâm, vẫn là lần đầu tiên Giang Hựu Đào nghe nói.
Cô nhìn mà than thở, người ác, người ngu muội ở trên người nhà họ Lâm phát huy vô cùng tinh tế.
Lâm Vệ Hồng không nhìn Triệu Xuân Hoa, đi đến trong sân bế Lâm Văn Vinh lên, nói với hai anh em Lâm Văn Bình: “Đi, theo bà trẻ về nhà.”
Lâm Văn An kéo tay Lâm Văn Bình, hai anh em đi theo sát phía sau Lâm Vệ Hồng, nhìn thấy Cố Niệm Vi trong đám người, nước mắt Lâm Văn Bình tí tách chảy xuống.
Giang Hựu Đào nhanh chóng coi chừng Cố Niệm Vi, quả nhiên vẻ đau lòng trong mắt cô ấy càng sâu hơn.
Đám người xem náo nhiệt đều tự giác nhường ra cho bọn họ một con đường.
Lâm Vệ Hồng đi đến cửa chính, bà ta quay người lại nhìn về phía anh ruột Lâm Lão Trang vẫn luôn ôm đầu ngồi bên ngưỡng cửa không nói gì.
“Anh, Kiến Trung cũng là con trai anh, anh cứ như thế để Triệu Xuân Hoa chà đạp cháu trai của mình như vậy sao, anh không sợ Kiến Trung trở về từ anh sao?”
Lâm Vệ Hồng nói xong lập tức rời đi, Lâm Lão Trang vẫn còn giữ nguyên động tác trước đó, không hề nhúc nhích.
Triệu Xuân Hoa thấy Lâm Vệ Hồng đưa Lâm Văn Vinh đi, bà ta tức giận đến cả người phát run, bà ta vẫn luôn cảm thấy cô em chồng này của mình chính là đến đòi nợ, từ trước vẫn luôn đối nghịch với bà ta, bây giờ cũng thế.
Không đợi bà ta có hành động gì, hai vợ chồng đến ôm đứa nhỏ cũng nhanh chân rời đi.
Triệu Xuân Hoa lập tức đuổi theo, vừa đuổi theo vừa giải thích, hai người này bà ta không đắc tội nổi, cháu trai nhà mẹ đẻ bà ta có tiền đồ, đi làm trong huyện thành, hai người này là hàng xóm nhà lãnh đạo anh ta, đến bế đứa nhỏ cũng do lãnh đạo anh ta dắt mối, dẫn đường, nếu như bọn họ cứ thế đi rồi, cháu trai đáp cầu dắt mối cho bà ta còn có thể tốt sao?
Hai người kia bước chân không ngừng, chỉ một lát đã rời khỏi tầm mắt mọi người.
Không còn náo nhiệt vây xem, quần chúng tự giải tán.
Hai người Giang Hựu Đào có thể đi chung một quãng đường với Từ Đại Chủy.
Từ Đại Chủy kể nốt chuyện vừa rồi còn chưa nói xong với bọn họ.
“Người phụ nữ Triệu Xuân Hoa này cũng không phải hạng người tốt lành gì đâu, trước kia Kiến Trung ở bộ đội, vợ cậu ta ở quê nhà chịu đủ giày vò của bà ta, rõ ràng Kiến Trung gửi không ít tiền về cho nhà, nhưng cuộc sống của cô ấy và mấy đứa nhỏ vẫn trôi qua cực kỳ đáng thương.”
Nếu con dâu nhà khác gặp phải chuyện như vậy, ít nhiều gì Từ Đại Chủy cũng sẽ đến khuyên vài câu, nhưng đây là chuyện nhà của Triệu Xuân Hoa, bà ấy không có ý định quản, đừng nói đến việc vợ trước của Lâm Kiến Trung còn là người nhu nhược, động đến chuyện nhà bà ta, sau cùng còn khiến mình một thân tanh.
Nghĩ đến đây, Từ Đại Chủy lại nhìn qua Cố Niệm Vi đứng cạnh Giang Hựu Đào.
Dáng dấp Cố Niệm Vi xinh đẹp, hơn một năm đến đại đội Liễu Thụ Câu bọn họ cũng không thấy cô ấy gây chuyện gì, con người xem như chịu khó, một cô gái như vậy gả cho Lâm Kiến Trung quả thật rất đáng tiếc.
Lâm Kiến Trung là cán bộ, cầm tiền lương ăn lương thực quốc gia thì sao chứ, tuổi cậu ta lớn như thế, còn có ba đứa con trai, lại thêm cả một người mẹ như Triệu Xuân Hoa, điều kiện gả tốt đến mấy chẳng phải gả vào vẫn chịu ấm ức?
Cả nhà kia không khác gì hố lửa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận