Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 479 - Xem mắt



Chương 479 - Xem mắt



Chương 479: Xem mắt
Vì vậy cô ấy chọn lựa rất lâu, cuối cùng lựa chọn Thẩm Minh Viễn, đáng tiếc vận may của cô ấy kém một chút, chọn phải tên cặn bã.
Phương thức sống chung với nhau như vậy, tình cảm như vậy, là mỗi cô gái đều theo đuổi, đám Giang Hựu Đào lại tán thưởng mấy câu.
Trương Đức Trân nói chuyện phiếm với bọn họ mấy câu, bất ngờ nói:
“Chị chuẩn bị xem mắt, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, mấy tháng sau chị sẽ kết hôn.”
Lời nói của Trương Đức Trân, lại khiến đám Giang Hựu Đào vô cùng kinh ngạc.
Trương Đức Trân nhìn biểu cảm kinh ngạc của bọn họ, vui vẻ:
“Nhìn chị như vậy làm gì? Tuy chị thích Thẩm Minh Viễn, nhưng cũng không đến mức không phải anh ta thì không gả.”
“Đối tượng xem mắt của chị là con của bạn cha chị, hai nhà biết gốc biết rễ, cũng môn đăng hộ đối. Tuy anh ấy không thể ở rể, nhưng đã nói trước đến lúc đó sinh con, đứa đầu cho dù là nam hay nữ đều theo họ chị. Còn sinh đứa thứ hai hay không, cũng theo chị.”
Nói là xem mắt, thực ra hai người xem như lớn lên bên nhau từ nhỏ, quen biết lẫn nhau.
Những lời mà Trương Đức Trân nói, cũng là hai ngày trước người kia thông qua cha cô ấy gửi cho cô ấy.
Khoảng thời gian này chuyện của Thẩm gia truyền ra, tin tức Trương Đức Trân từ hôn cũng lan truyền nhanh chóng.
Có người cười nhạo cô ấy, có người đồng tình cô ấy, thậm chí còn có người trước đây theo đuổi cô ấy bị cô ấy từ chối đến cầu hôn với cô ấy, loại người này bị Trương Đức Trân đánh ra ngoài.
Chính thức còn bảo cha mẹ tới cửa, chỉ có một người này.
Giang Hựu Đào nhớ tới nội dung bên trong quyển sách xem lúc trước, cuối cùng Trương Đức Trân gả cho người cha mẹ cô ấy sắp xếp, cả đời sống vô cùng hạnh phúc.
Không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là người này.
Hệ Thống Ăn Dưa cũng kịp thời xuất hiện, nói ra: [Người này đúng là duyên phận chính thức của Trương Đức Trân…]
Giang Hựu Đào nói: “Vậy chúc hai người trăm năm hạnh phúc trước.”
Trương Đức Trân vốn quyết định gả, lời nói của Giang Hựu Đào là lời cô ấy thích nghe, cô ấy mỉm cười nói:
“Cảm ơn lời chúc của em.”
Bữa cơm này ăn ở Trương gia rất thoải mái, sau khi ăn xong đi ra khỏi Trương gia, ánh trăng sáng tỏ chiếu sáng ở trên mặt đất, chiếu mặt đất sáng như ban ngày.
Cô đã gặp được người của thế giới nhỏ thứ 10, bỏ qua những người vừa xuất hiện đã kết hôn, Trương Đức Trân xem như là người kết hôn đầu tiên.
Giang Hựu Đào chân thành hi vọng hôn nhân của cô ấy mỹ mãn, gia đình hạnh phúc.

Ngày hôm sau bầu trời nổi cơn mưa, không giống với cơn mưa mùa hạ, mưa mùa thu nhỏ tí tách không dứt.
Sáng sớm dậy rất lạnh, Giang Hựu Đào mặc thêm áo khoác ô vuông ở bên ngoài.
Dạy xong tiết thứ hai, Giang Hựu Đào ôm sách đi về phía văn phòng, dọc theo đường đi liên tục chào hỏi với các học sinh.
Đa số đều là con gái, đi từ phòng học đến văn phòng, cô cười đến mặt cũng cứng đờ.
Các giáo viên đều ngồi uống nước nói chuyện phiếm trong văn phòng, Giang Hựu Đào cũng cầm lấy cốc nước trên bàn định uống nước.
Khi đang nâng cốc nước bị người ta va trúng, nếu không phải Giang Hựu Đào phản ứng nhanh, cô đã bị va trúng miệng.
Giáo viên va trúng cô vội vàng xin lỗi với cô, thái độ vô cùng thành khẩn, Giang Hựu Đào lắc đầu:
“Không sao, không sao đâu, cô Chu chuẩn bị trở về ư?”
Cô Chu là một nữ thanh niên khoảng 20 tuổi, nhìn trông đoan trang hào phóng, cô ấy đáp lại Giang Hựu Đào một cách qua loa, sau đó vội vàng rời đi.
Giang Hựu Đào tiếp tục uống nước.
Cô Hoàng và cô Trịnh ở phía sau cô đang nói chuyện:
“Không biết cô Chu có ý đồ gì, cô nói xem cả nhà Giang gia kia không phải không nhà không có thân thích sao, sao lại nương nhờ vào cô ấy. Chỉ là hàng xóm mà thôi, cô ấy còn phải mỗi ngày đi sớm về tối hầu hạ.”
Cô Trịnh nói:
“Không phải Giang Hằng là người yêu của cô ấy sao? Trưởng tẩu như mẹ, hai đứa bé kia còn nhỏ, cô nói xem cô ấy không hầu hạ thì ai hầu hạ?”
Cô Chu cũng là nhân vật phong vân ở trong trường, chuyện về cô ấy Giang Hựu Đào cũng đã nghe đến mức tai mọc kén.



Bạn cần đăng nhập để bình luận