Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 411 - Nữ chính số 9



Chương 411 - Nữ chính số 9



Chương 411: Nữ chính số 9
“Nghe nói.” Phó Thiệu Hoa lấy trong ngăn kéo chiếc cốc mà anh đã sớm chuẩn bị chưa ai dùng qua cho Giang Hựu Đào, rót nước cho cô.
“Anh đoán nhiều nhất là hai ngày sẽ có người đến đây xây nhà xưởng, lần xây nhà xưởng này là trực tiếp kêu gọi tiền từ thành phố, vì sao ư, chính là muốn Cáp thị có danh tiếng tốt, táo tàu Tảo Hương, táo và đào vàng Dương Bình đều là sản vật nổi danh, làm nhà xưởng hoa quả, không ai phù hợp hơn Tảo Hương.”
Phó Thiệu Hoa làm việc ở bưu điện, đối với phương diện tin tức nhanh nhạy hơn người khác nhiều.
Không đợi Giang Hựu Đào nói chuyện, anh đã nói tiếp: “Anh thấy trong hai ngày này, xây thành binh sẽ đến.”
Giang Hựu Đào hơi sững sờ: “Xây thành binh? Sao lại là bọn họ đến xây xưởng?”
Xây thành binh là một nhóm binh chủng đặc thù, tên đầy đủ là công binh kiến thiết thông tin cơ sở, là một đơn vị công binh chuyên vì kiến thiết mà tạo thành, đơn vị này không dùng kinh phí quốc gia, tự chịu trách nhiệm về lãi và lỗ.
Rốt cuộc nhà xưởng này quan trọng bao nhiêu mà cần nhóm công binh này xây dựng.
Ở trong sách, Tảo Hương từng có một giai đoạn này sao?
Không đợi Giang Hựu Đào hỏi hệ thống ăn dưa, Phó Thiệu Hoa đã nói.
“Từ khía cạnh này mà nói, thành phố coi trọng công trình ở Tảo Hương, anh đoán chừng không lâu nữa, Tảo Hương sẽ biến thành huyện Tảo Hương rồi.”
Lời nói của Phó Thiệu Hoa có chút phóng đại, nhưng không phải không có đạo lý, một công xưởng mang đến bao nhiêu hiệu quả và lợi ích cho nơi đây, ở niên đại này không thể nghi ngờ là to lớn.
“Vậy thì thật vinh hạnh, chúng ta cũng được chứng kiến lịch sử.” Giang Hựu Đào nói xong, cùng Phó Thiệu Hoa nhìn nhau cười một tiếng.
Phó Thiệu Hoa tan làm, hai người đi đến tiệm cơm quốc doanh ăn phần sủi cảo, từ tiệm cơm quốc doanh đi ra, mấy chiếc xe quân dụng từ xa lái đến, tiếng xe hơi ầm ầm từ xa truyền đến.
Giang Hựu Đào dừng chân quan sát, hai chiếc xe quân dụng đằng trước ngồi đầy binh lính, phía sau có năm chiếc xe tải, bên trên đủ loại máy móc.
Chờ xe rời đi, nhiệt tình của mọi người lập tức bị châm lửa, cho dù quen hay không quen, tất cả mọi người đều thảo luận với khí thế ngất trời.
Thảo luận thì thảo luận, còn tự động đi theo xe tải, Giang Hựu Đào và Phó Thiệu Hoa rảnh rỗi chính là rảnh rỗi, đi cùng xem náo nhiệt.
Bảy chiếc xe tải đỗ ở khu đất hoang phía đông Tảo Hương, một đám quân nhân đang hạ trại, lãnh đạo công xã đi cùng với mấy người trong quân đội nói chuyện, Chung Thiển Khê cũng ở trong đám người bọn họ.
Ruộng thí nghiệm của Nông Khoa Trạm ở gần đó, người Nông Khoa Trạm đứng đây cũng là chuyện bình thường, Chung Thiển Khê nhìn thấy Giang Hựu Đào, dùng tay ra hiệu với cô.
Giang Hựu Đào đứng chờ một lát, Chung Thiển Khê lén từ chỗ đám người lãnh đạo rời đi, sau lưng còn có cô gái thắt bím tóc.
Chung Thiển Khê giới thiệu cho hai người làm quen: “Đào Đào, giới thiệu với cô, đây là người bạn mà tôi mới quen, tên Mạnh Lâm Nghi, là y tá của trạm y tế công xã chúng ta.”
“Lâm Nghi, đây là bạn tôi, Đào Đào, tôi đã từng kể qua với cô.”
Chung Thiển Khê vừa nói xong, hệ thống ăn dưa yên lặng mấy ngày đột nhiên online.
“Kiểm tra đến nữ chính số chín “Thập niên 70: Tôi mang theo group bao lì xì làm thần y” Nữ chính Mạnh Lâm Nghi, nội dung cốt truyện đang loading…”
Mắt Giang Hựu Đào sáng lên.
Group bao lì xì đấy! Với tư cách là một người thế kỷ 21, có ai mà chưa cướp bao lì xì chứ? Đã từng có một câu nói như thế này, một tệ rơi xuống mặt đất, bạn chẳng muốn cúi người nhặt, nhưng chia 1 tệ vào bao lì xì, lại đi giành túi bụi.
Đây là người đương thời viết chân thực biết bao.
Thực không dám giấu diếm, Giang Hựu Đào đã có một năm chưa cướp bao lì xì.
Lúc không nhắc đến sẽ không nghĩ, hiện tại biết rõ Mạnh Lâm Nghi có group bao lì xì, trái tim Giang Hựu Đào bắt đầu ngứa ngáy.
Ngay cả hệ thống ăn dưa cũng bị cô gọi: “Hệ thống, phát bao lì xì tranh một cái.”
Hệ thống ăn dưa rất cạn lời, nhưng ai bảo cô là ký chủ của nó chứ, trừ cưng chiều còn có thể xử lý như thế nào, vì vậy hệ thống ăn dưa từ trong tài khoản của mình lấy ra một dưa tệ, và đủ loại vị dưa nhét vào bao lì xì.



Bạn cần đăng nhập để bình luận