Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 576 - Bồi thường



Chương 576 - Bồi thường



Chương 576: Bồi thường
Đỗ Tầm An cho rằng như vậy, Phó Thiệu Hoa và Giang Hựu Đào đã dạy cho anh ta một bài học, nói cho anh ta biết đừng nên coi thường bất cứ người nào.
Người phụ nữ vốn quay mặt vào bên trong không biết tỉnh từ lúc nào, cô ấy cứ yên tĩnh nhìn cảnh tượng trong phòng như vậy, đợi đám Giang Hựu Đào sắp rời đi.
Hệ Thống Ăn Dưa yên tĩnh rất lâu truyền tới âm thanh điện tử quen thuộc:
[Đinh… Hệ Thống Ăn Dưa phục vụ vì ngài… Giám sát thấy nữ chính số 14 Ninh Lôi trong “kết hôn với giáo viên vào năm 80 sống cuộc sống thoải mái”, đang truyền tống cốt truyện… Mong đợi một lát…]

Giang Hựu Đào liếc mắt nhìn nữ chính tên Ninh Lôi này một cái, kéo Phó Thiệu Hoa hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang rời khỏi phòng này, Cố Niệm Vi và Từ Mãn Thu cũng theo sau bọn họ.
Người đến xem náo nhiệt thấy không còn náo nhiệt để xem, cũng giải tán.
Trở về phòng Giang Hựu Đào ngồi xuống giường, nhét tiền vào trong túi: “Đúng là xúi quẩy.”
Cố Niệm Vi nói: “Ai nói không phải chứ. Đúng là ảnh hưởng tới tâm trạng của người khác. Đừng nói nhiều mấy lời linh tinh nữa, chúng ta tranh thủ thời gian lấy chút đồ ăn, đói bụng quá.”
Phó Thiệu Hoa cũng đi mua cơm hôm nay, anh bưng chậu còn sót lại đi mua, vừa rồi nhân viên phục đến gọi, nhân viên phục vụ ngày hôm nay sớm đến báo trước, ăn dưa chua hầm xương.
Đây là món ăn ngon, dưa chua phương Bắc chỉ dùng cải trắng làm, trong chua kèm theo chút ngon không nói nên lời, cùng thịt hầm với nhau.
Trong thịt được vị chua phân giải, cho dù là trộn cơm ăn hay là ăn không, đều là món ăn ngon.
Đám Giang Hựu Đào đã tính toán xong, lần này ăn kèm cơm tẻ, hai chậu nhỏ một chậu đựng đồ ăn một chậu đựng cơm tẻ, ép chặt một chút, chắc chắn đủ cho bọn họ ăn.
Kết quả chậu thiếu mất một cái như thế, mấy người đều không vui.
Phó Thiệu Hoa rất áy náy, nếu lúc ấy anh kiên quyết không cho mượn thì tốt.
Giang Hựu Đào vỗ bả vai của anh:
“Người nào cũng không nghĩ tới anh ta là loại người như thế, không sao đâu, em đi với anh, cầm hộp cơm cũng như nhau, thậm chí có thể thêm hộp nữa.”
Phó Thiệu Hoa ừm một tiếng, có chút rầu rĩ không vui.
Anh cảm thấy vừa rồi khi đối mặt với Đỗ Tầm An, anh không phát huy được tốt!
Còn chưa tới chỗ xe cơm, mùi dưa chua tươi ngon lập tức truyền ra, Giang Hựu Đào và Phó Thiệu Hoa không nhịn được đẩy nhanh tốc độ đi tới.
Chỗ xe cơm có nhiều người, hai người tranh thủ thời gian xếp hàng, trả tiền xong lấy cơm đã hơn mười phút, hai người gấp không đợi nổi đi về phía giường mình.
Vừa mới đến cửa ra vào, Đỗ Tầm An và cô gái tên Ninh Lôi kia đi ra.
Ninh Lôi gật đầu với hai bọn họ, Đỗ Tầm An thì trợn tròn mắt, giống y như mình là người bị hại.
Phó Thiệu Hoa muốn đổ hết chậu dưa chua nóng hổi này lên đầu anh ta.
“Ăn cơm ăn cơm thôi, đừng chấp nhặt với loại ngu ngốc ấy.” Giang Hựu Đào vào nhà.
Bốn người ngồi xuống ăn cơm.
Ăn cơm xong lại nằm lên trên giường, bắt đầu cả ngày nằm chết.
Đến hơn 11 giờ đêm xe mới đỗ ở nhà ga phía tây của Thủ Đô, lúc này cách còn xa.
Giang Hựu Đào mở Hệ Thống Ăn Dưa, ấn nút quyển sách kia.
Đã một năm không thấy giá sách có sách mới xuất hiện, bất chợt xuất hiện một quyển, Giang Hựu Đào còn cảm thấy mới lạ.
Sau khi Cố Niệm Vi và Hàn Diên Thanh hẹn hò không lâu, tiến độ thức tỉnh thuộc về Cố Niệm Vi đến 100%.
Hiện giờ cuốn sách thế giới nhỏ thuộc về cô ấy đã giống với thế giới nhỏ khác, bị bỏ lại trong tối.
Trong sách đóng bụi, còn có thế giới nhỏ số 6 Tô Giai Ninh vẫn tỏa sáng.
Giang Hựu Đào cảm thấy, quyển sách này chỉ sợ phải cần Lục Hướng Tiền chết đi, hai đứa con kia hoàn toàn lớn lên mới có thể đóng bụi.
Lựa chọn gấp sách cũ đi, ánh mắt Giang Hựu Đào nhìn bìa quyển sách số 14 là phong cách truyện tranh vẽ tay.
Hai bên sách là lá vàng đầy trời, dưới lá vàng là một ghế dựa gỗ dài, một cô gái mặc áo khoác dài màu trắng đứng bên cạnh ghế dài, chỗ mà cô ấy nhìn, là một người thanh niên cao lớn đeo kính mắt đạp xe đi tới.



Bạn cần đăng nhập để bình luận