Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 97 - Người đứng sau



Chương 97 - Người đứng sau



Chương 97: Người đứng sau
Đối với những thanh niên trí thức xa nhà như bọn họ mà nói, công xã cũng bày tỏ chút tấm lòng, mỗi người bọn họ được hai chiếc bánh.
Trước kia Giang Hựu Đào không quá thích ăn mấy thứ này, nhưng sau khi xuyên qua, cô quả thật thèm đến hoảng, ngoại trừ thèm bánh trung thu, cô còn rất thèm đồ ăn vặt.
Nghĩ đến đồ ăn vặt, trong đầu cô lập tức nảy ra que cay, trà sữa, bỏng ngô.
Hệ thống ăn dưa bị nắm thóp, nó lập tức tỏ vẻ: “Có có có, tất cả đều có.”
Trong lòng Giang Hựu Đào hừ lạnh một tiếng, thấy chuyển biến tốt lập tức thu lại: “Vậy được rồi, tha thứ cho mi lần này, nhưng sẽ không có lần sau nữa đâu. Nếu như còn có lần sau, tôi nhất định sẽ báo cáo mi, dù sao mi có ở đây hay không, dưa kia tôi ăn cũng không vấn đề gì.”
Dưa ở nông thôn là nhiều nhất, tùy tiện chỉ một người có thể khai thác nửa tiếng dưa chỉ thuộc riêng về người kia.
Xuyên qua đến thập niên 70, ngoại trừ điều kiện sinh hoạt kém một chút, những chuyện khác cô còn rất vui.
Hơn nữa, mỗi lần kéo lông dê cũng phải có chủ ý, dù sao cũng không thể một lần cạo sạch lông dê, nói gì thì nói vẫn phải chừa chút hạt giống, chờ lần tiếp theo đúng không?
Hệ thống ăn dưa vui đến phát khóc, nó thề với trời, quyết định về sau không bao giờ làm loại chuyện đó nữa, còn khai ra kẻ dạy nó cách này.
Thì ra nhóm hệ thống giống nhau có một diễn đàn chuyên để cho chúng nó trao đổi, ở trong diễn đàn này, mỗi một hệ thống đều cực kỳ sinh động, một số hệ thống cấp cao thích lên mặt dạy đời sẽ ở trên diễn đàn này chia sẻ kinh nghiệm.
Có bài dạy hệ thống nên vui vẻ ở chung hòa bình làm nhiệm vụ như thế nào, cũng có kẻ dạy bảo hệ thống nắm giữ ký chủ như thế nào, biến ký chủ thành một người ngoan ngoãn phục tùng hệ thống.
Trước đó hệ thống ăn dưa xem được hết những bài viết kia, cảm xúc rất sâu, cảm thấy mình học được rất nhiều tri thức mới, nhưng sau khi mở ra bài đăng kia, trực tiếp mở ra một cánh cửa mới cho hệ thống ăn dưa.
Thì ra còn có thể nắm giữ ký chủ sao?
Trong lòng hệ thống ăn dưa lập tức bị đâm trúng.
Nó giống như chết đói học tập kinh nghiệm, sau hai ngày lặp đi lặp lại nghiên cứu, nó bắt đầu động tay động chân trên hệ thống dưa tệ, dù sao ngoại trừ dưa tệ, những khen thưởng khác dành cho Giang Hựu Đào, nó không dùng được.
Có dưa tệ, nó có thể cùng hệ thống khác trao đổi, nó có thể ở trong trung tâm mua sắm ảo chuyên dùng của hệ thống mua làn da thuộc về mình.
Nó nhìn trúng một bộ da sữa bò Vượng Tử, rất đẹp, có rất nhiều hệ thống mặc nó, mặc tinh thần vui vẻ, nó rất muốn có.
Nhưng cần đến 60 dựa tệ mới được, vì thế sau khi lần đầu tiên cắt xén thành công dưa tệ của Giang Hựu Đào, Giang Hựu Đào không phát hiện ra, lá gan nó lớn hơn, lần thứ hai trực tiếp cắt đi ¾.
Nó đã tính toán ổn thỏa, chờ đến khi ký chủ hỏi tới, nó sẽ giống như bên trong bài đăng đáp lại.
“Ký chủ, nó quá xấu xa, vì tôi đọc bài trên diễn đàn của nó cho nên mới học thói xấu. Nó dạy, nếu như bị ký chủ hỏi đến thì nói ban thưởng nhiệm vụ là ngẫu nhiên, phần thưởng là bao nhiêu phải dựa vào vận may, nếu như ban thưởng ít, chỉ có thể trách vận khí mình xui xẻo.”
Trong lòng hệ thống ăn dưa tràn đầy căm phẫn, hiện tại đối với bài đăng kia, nó cực kỳ tức giận.
Bởi vì bên trong đó có không ít hệ thống dựa theo cách đó để làm, xác suất thành công của chúng nó rất cao, chỉ có nó xuất sư bất lợi.
Hệ thống ăn dưa cảm thấy nó không thể tiếp tục để bài đăng kia chễm trệ ở trang đầu, nó muốn cho những hệ thống muốn xoay người làm chủ nhân không tìm thấy đường mà xoay người.
“Ký chủ, cô cho tôi mượn hai dưa tệ, tôi đi báo cáo bài đăng kia, loại bài đăng như vậy tuyệt đối không thể giữ lại, đây chẳng phải là châm ngòi quan hệ giữa hệ thống và ký chủ à? Giống như hai chúng ta vậy, nếu không phải do cô kiên định, hai chúng ta đã bị chia rẽ rồi!”
Cảm xúc bên trong âm thanh điện tử của hệ thống ăn dưa cực kỳ phong phú, giống như sắp tràn ra đến nơi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận