Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 559 - Đưa đi 4



Chương 559 - Đưa đi 4



Chương 559: Đưa đi 4
Người Hoắc gia đúng là trâu bò, một chiêu mới mẻ, quả thực chính là một chiêu mới mẻ, phục bọn họ!
Vì sao Hàn Diên Thanh không ngăn cản Hệ Thống Ăn Dưa không nói, Giang Hựu Đào cũng hiểu rõ.
Sau khi kết hôn với Hoắc Tĩnh Song, anh ta không còn là Hàn Diên Thanh chân chính, ngoại trừ bối cảnh tướng mạo của Hàn Diên Thanh ra, thì không có một chút phẩm hạnh của Hàn Diên Thanh.
Ngay cả chuyện ngược luyến tình thâm, truy thê hỏa táng tràng anh ta đều có thể làm ra được, còn có thể cầu nguyện anh ta làm được gì?
Hàn Đào Nhụy vừa nói chuyện này với Giang Hựu Đào, ngày hôm sau cô ấy được Hàn Diên Thanh đưa rời đi.
Chưa tới hai ngày Hàn Diên Thanh trở về một mình, theo lời bà Hàn nói, Hàn Đào Nhụy tiến vào đoàn ca múa của tổng cục chính trị thủ đô, đã thành một ca sĩ giọng nữ cao.
Khi Hàn Đào Nhụy đi sắp được một tuần, Hoắc Thành Vũ mới phát hiện chuyện này.
Anh ta vô cùng giận dữ, trợn mắt nhìn Hàn Diên Thanh:
“Hàn Diên Thanh, cậu quá chuyên chế rồi đó? Cậu đưa Đào Nhụy rời đi, đã hỏi ý kiến của tôi chưa? Với tư cách là bạn trai của Đào Nhụy, tôi không có được quyền lợi biết chuyện này trước sao?”

Hàn Diên Thanh giống như lần đầu tiên quen biết Hoắc Thành Vũ liếc mắt đánh giá bạn chơi cùng từ nhỏ, chiến hữu ngày xưa này một cái.
Lúc này đánh giá Hàn Diên Thanh mới phát hiện, hóa ra trong lúc vô tình, Hoắc Thành Vũ đã thay đổi.
Không có tinh thần hiệp nghĩa và lòng dũng cảm trong lò luyện của quân đội, sau khi ra ngoài xã hội anh ta đã bị nhiễm dáng vẻ của đám con buôn.
Nói như vậy cũng không đúng, có lẽ bản thân anh ta chính là con buôn, chỉ vì ở trong bộ đội không nhìn xuất thân, không nhìn bối cảnh, chỉ nhìn năng lực và nỗ lực, nên anh ta đã giấu hết những thứ này đi.
Hoắc Thành Vũ xa lạ như vậy, từ trước tới nay Hàn Diên Thanh đều không nhận thấy được rõ.
Người bạn tốt chí giao mà anh ta nghĩ sẽ kết bạn cả đời, vào lúc này hoàn toàn kết thúc.
Anh ta nhìn Hoắc Thành Vũ: “Cậu cảm thấy cậu là bạn trai của em gái tôi sao?”
Hoắc Thành Vũ nghe những lời này của Hàn Diên Thanh, trong lòng lập tức thấp thỏm, nhưng anh ta nhanh chóng bày ra vẻ mặt không đổi.
Những món đồ mà anh ta tặng cho Hàn Đào Nhụy, đã sớm vượt xa tiêu chuẩn chiến hữu của anh trai.
Anh ta nói anh ta không phải là bạn trai của Hàn Đào Nhụy, ai tin?
“Đúng vậy.”
Hàn Diên Thanh nở nụ cười, sau đó nhân lúc Hoắc Thành Vũ còn chưa kịp phản ứng, đánh một quyền đánh ngã Hoắc Thành Vũ xuống đất.
Sau đó ngồi xổm xuống, lại nắm lấy cổ áo của Hoắc Thành Vũ kéo anh ta dậy.
“Hoắc Thành Vũ, có phải vì hai ta chơi với nhau từ nhỏ, nên cậu quên mất tôi cũng sẽ đánh người hay không?”
Cuối cùng sắc mặt của Hoắc Thành Vũ cũng thay đổi.
Nắm đấm của Hàn Diên Thanh rất cứng, từ nhỏ anh ta đã vô địch không có đối thủ.
Trong đám người cùng tuổi Hoắc Thành Vũ, có người nào không bị anh ta đánh?
Sau này Hàn Diên Thanh trưởng thành, mới không còn bạo lực như khi còn bé.
Sau khi tham gia quân ngũ thì phải tuân thủ kỷ luật, Hàn Diên Thanh cũng không còn lỗ mãng như khi còn bé, nắm đấm của mình cũng là ra tay với kẻ địch.
Từ trước tới nay Hoắc Thành Vũ không nghĩ tới anh ta sẽ bị Hàn Diên Thanh đánh.
Anh ta từng ngây thơ cho rằng, Hàn Diên Thanh là bị thương xuất ngũ, chuyện anh ta trêu đùa em gái Hàn Diên Thanh bị phát hiện, đánh nhau với Hàn Diên Thanh ai thắng ai thua còn chưa biết được.
Đến ngày hôm nay anh ta mới biết mình ngây thơ cỡ nào, Hàn Diên Thanh đè nặng anh ta ra đánh, anh ta thậm chí còn không có năng lực đánh trả.
Hàn Diên Thanh lại đánh anh ta hai quyền, mới nói:
“Tôi đã hỏi Đào Nhụy, bắt đầu từ tháng 6 năm nay, cậu đã tặng đồ cho con bé. Mỗi lần về nhà, đều đến gặp mặt con bé. Nhưng mà vào tháng sáu tháng bảy tháng tám, cậu lần lượt đi xem mắt bốn lần, đến tháng chín vẫn có người giới thiệu đối tượng cho cậu, cậu không mở miệng từ chối. Ở trong nhận thức mấy đồng nghiệp của cậu, cậu vẫn là thanh niên độc thân.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận