Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 563 - Kết hôn



Chương 563 - Kết hôn



Chương 563: Kết hôn
Giang Hựu Đào nghĩ tới ảnh chụp Hàn Đào Nhụy gửi về mấy ngày trước, bên trong ảnh chụp có cô ấy mặc quân trang nghiêm túc cúi chào, cũng có cô ấy cầm mũ nở nụ cười, cắt tóc ngắn không chút ảnh hưởng tới vẻ đẹp của cô ấy, cũng có cô ấy cầm súng tư thế hiên ngang.
“Thật sự muốn nhìn dáng vẻ của cô ấy khi làm quân nhân.” Cô có kinh nghiệm tổng cộng 13 thế giới nhỏ, nhưng trong những nữ chính Mạc Ngọc là người cô ít tiếp xúc nhất.
[Đến lúc đó tôi chụp hình cho cô!]
Nếu Hệ Thống Ăn Dưa có ngực, nhất định sẽ vỗ ngực bốp bốp.
“Đào Đào cô đang làm gì thế? Mau tới ướp con cá này đi, buổi tối chúng ta ăn cá nướng.”
Cố Niệm Vi xách một con cá chép nặng tới 6-7 cân đi tới.
Thời gian trôi qua thật nhanh, ngày hôm nay đã là 28, Chung Thiển Khê, Lý Vân Anh và Vương Thiện Hỉ đều tới.
Vương Thiện Hỉ và Lý Vân Anh đều làm công nhân trong chi nhánh đồ hộp ở Tảo Hương, không cần cả ngày bắt đầu làm việc phát sầu vì kiếm sống mỗi ngày, tinh thần diện mạo của hai người đều bình thản hơn nhiều.
Lò trong phòng thường ngày đều nóng, Lý Vân Anh tiến vào không lâu thì cởi áo khoác, Vương Thiện Hỉ vô cùng tự nhiên nhận lấy áo khoác cô ấy cởi ra, treo lên giá treo quần áo ở sau cửa.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi liếc mắt nhìn nhau một cái, hơi kinh ngạc: “Hai người?”
Vương Thiện Hỉ đi giúp Phó Thiệu Hoa bắc bếp nấu cơm, Lý Vân Anh cười nói với bọn họ:
“Bọn chị đã không còn trẻ nữa, đợi qua năm nay cũng sắp 30 tuổi. Hiện giờ bọn chị đã làm công nhân, mỗi tháng đều có tiền lương, cũng nên tính toán cho sau này.”
Khi Lý Vân Anh vừa xuống nông thôn từng có hảo cảm với Vương Thiện Hỉ, nhưng mà lúc đó Vương Thiện Hỉ thích Vương Viện.
Sau này Vương Viện lập gia đình, tình cảm của Lý Vân Anh đối với Vương Thiện Hỉ tiêu tán theo con sông thời gian.
Trái lại Vương Thiện Hỉ sớm chiều sống chung với cô ấy, dần chuyển sang thích cô ấy.
Trước đây cô ấy không nghĩ tới chuyện kết hôn, dù sao cô ấy đang ở nông thôn, giống như cây bèo phiêu du khắp nơi.
Nhưng làm công nhân, mỗi tháng đều có tiền lương, cô ấy bắt đầu suy nghĩ tới chuyện sau này.
Ở bên Vương Thiện Hỉ cũng không được bao lâu, cũng chính là chuyện tháng 11, nhưng trước mắt hai người đối với đối phương đều rất thỏa mãn.
Lý Vân Anh nói:
“Bọn chị đến cục dân chính đăng ký trước khi bọn họ nghỉ, nhưng không bày tiệc rượu. Bọn chị cũng không định bày, ngày hôm nay đúng lúc tới chỗ các em, chính là muốn uống ly rượu dưới sự chứng kiến của các em, coi như là bọn chị đã làm.”
Lý Vân Anh lấy kẹo cưới trong túi ra, ngoại trừ kẹo cưới còn có táo đỏ, đậu phộng, hạt dưa…
Đám Giang Hựu Đào mỗi người lấy một ít.
Giang Hựu Đào nói: “Chúc mừng hai người.”
Cố Niệm Vi cũng nói: “Chúc hai người trăm năm hạnh phúc.”
Từ Mãn Thu cũng nói câu cát tường.
Lý Vân Anh vui vẻ cười không ngậm được miệng: “Nhận lời chúc cát tường của mọi người.”
Lý Vân Anh còn nói đến chuyện sinh con:
“Nếu như thật sự có thể đi học, chị và Vương Thiện Hỉ vẫn muốn đi học, cho nên bọn chị quyết định, 2 năm này không có con.”
Đây là Lý Vân Anh cho mình cơ hội, nếu trong 2 năm thật sự có thể khôi phục thi đại học, cô ấy vẫn muốn đi thử một lần.
Cả đời này có nhiều tiếc nuối, không thể cảm nhận bầu không khí mới mẻ ở trường đại học vẫn luôn là tiếc nuối của Lý Vân Anh.
Vương Thiện Hỉ cũng như vậy, hai vợ chồng bọn họ kết hôn xong thì đạt thành nhất trí chung.
“Chuyện đó được đấy, em thấy hiện giờ đang tuyên truyền kết hôn muộn sinh con muộn, 30 sinh con cũng không muộn.”
“Đúng vậy.” Lý Vân Anh cười tủm tỉm nói.
Mọi người trò chuyện một lát, Lý Vân Anh nhớ tới Tiểu Thư Ninh con của Vương Viện.
Cô ấy nói với đám Giang Hựu Đào:
“Hiện giờ Tiểu Thư Ninh họ Vương, tên Vương Thư Ninh, hộ khẩu của con bé đăng ký trên danh nghĩa của cậu con bé, con bé đổi cách xưng hô gọi cậu mình là cha.”
“Khoảng thời gian trước chị trở về thăm người thân, đặc biệt tới thăm con bé, con bé sống rất tốt, được ông bà ngoại cậu mợ dạy dỗ rất tốt. Con bé rất lễ phép, cũng rất hiểu chuyện, diện mạo giống Vương Viện, không giống người Trương gia.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận