Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 160 - Thư



Chương 160 - Thư



Chương 160: Thư
“Vợ trước của anh ta là Vương Lệ Lệ, thật ra cô ấy là một người phụ nữ rất tốt, một người dịu dàng cẩn thận, đối với ai cũng là dáng vẻ tươi cười, lúc nhắc đến Lâm Kiến Trung luôn mang theo vẻ mặt kiêu ngạo sùng bái.
Khi đó chị mới xuống nông thôn, chị còn tưởng rằng tình cảm của hai vợ chồng bọn họ rất tốt, kết quả sau đó chị mới biết được, bọn họ đâu có tình cảm tốt gì, là Vương Lệ Lệ đơn phương tốt với anh ta, đối với chuyện Vương Lệ Lệ đối xử tốt với mình, Lâm Kiến Trung lại coi đó như chuyện đương nhiên, về sau ném như giày rách.”
“Khi đấy Vương Lệ Lệ còn chưa mang thai, hai người mới kết hôn chưa được bao lâu, có một lần chị đến tìm Vương Lệ Lệ, hai người bọn họ đang tay trong tay, sau khi Vương Lệ Lệ bị chị gọi đi, chị quay đầu nhìn qua anh ta một cái, nhìn thấy anh ta đang dùng khăn tay lau từng ngón tay nắm qua tay Vương Lệ Lệ, biểu cảm và thái độ cực kỳ nghiêm túc cẩn thận, không biết còn cho rằng anh ta đang lau máu trên tay.”
Loại cảm giác này đến nay Lý Vân Anh nhớ lại vẫn cảm thấy không rét mà run.
“Mấy em nói xem, rốt cuộc là một người đàn ông như thế nào mới có thể ghét bỏ với người vợ thân cận như vậy? Anh ta ghét bỏ cô ấy như thế, nhưng lại để cho Vương Lệ Lệ sinh ba đứa con trai cho mình, anh ta tổng cộng về thăm nhà hai lần, hai lần đều khiến Vương Lệ Lệ mang thai.”
Lý Vân Anh cực kỳ không hiểu.
Lý Vân Anh còn chưa châm chọc xong: “Dường như người này không có chút tình người nào, Triệu Xuân Hoa đối xử với anh ta như thế nào, đâu phải anh ta không biết. Cuộc sống của Vương Lệ Lệ ở nhà họ Lâm như thế nào, anh ta cũng biết rất rõ, chị không tin Lâm Vệ Hồng không viết thư nói cho anh ta, nhưng cho dù là Vương Lệ Lệ hay mấy đứa nhỏ, anh ta quản sao?”
“Anh ta không phải con trai của Lâm Lão Trang, Lâm Lão Trang căn bản không quản mấy đứa nhỏ kia, mấy đứa nhỏ kia lớn thành dạng gì? Em xem thời gian Lâm Kiến Trung trở về không ít, anh ta quản sao? Rõ ràng công xã cách thôn gần như vậy, anh ta về được mấy lần? Loại đàn ông này cũng không biết trước kia Vương Lệ Lệ thích anh ta ở điểm gì.”
Lý Vân Anh có quan hệ khá tốt với Vương Lệ Lệ, nhớ đến người phụ nữ dịu dàng sau khi sinh con không bao lâu thì chết kia, trong lòng cô ấy rất khó chịu.
Một cảm giác lạnh lẽo từ trong lòng Cố Niệm Vi dâng lên, cô ấy không dám nghĩ, nếu như bản thân bị lực lượng vô danh kia kéo đi về phía trước, thật sự cùng Lâm Kiến Trung thành một đôi, cô ấy sẽ phải đối mặt với một người như thế nào.
“Đinh, tiến độ thức tỉnh của Cố Niệm Vi tăng thêm 10%, ban thưởng cho ký chủ 20 dưa tệ, khen thưởng đã chuyển đến balo hệ thống, mời ký chủ kiểm tra.”
Giang Hựu Đào liếc mắt nhìn qua Cố Niệm Vi.
Tiến độ thức tỉnh đến nay đã đến 60%, cô đã hỏi qua hệ thống, khi tiến độ thức tỉnh của cô ấy vượt quá 50%, ý thức của thế giới nhỏ sẽ không thể chi phối Cố Niệm Vi.
Cố Niệm Vi sẽ không làm ra chuyện hồ đồ nữa, cô ấy đã hoàn toàn thoát ra khỏi cốt truyện trong sách.
Hệ thống nói tiến độ thức tỉnh của Cố Niệm Vi sẽ tăng lên ổn định, không cần cô làm gì nữa, cô chỉ cần nằm ăn dưa xem diễn chờ khen thưởng là được.
Loại chuyện này, Giang Hựu Đào hy vọng có thể đến nhiều chút.
Lúc trở lại điểm thanh niên trí thức, bọn họ để nấm hái được hôm nay xuống, lúc Giang Hựu Đào rửa mặt, một người đưa thư đến, anh dựng xe đạp ở cổng điểm thanh niên trí thức, xuống xe đi vào trong sân, trên người mang theo túi xách lục quân màu xanh.
“Ai là Giang Hựu Đào, có người gửi thư.”
Giang Hựu Đào đứng lên: “Là tôi, xin hỏi ai gửi tới vậy?”
Người đưa thư lấy ra một phong thư giao đến tay Giang Hựu Đào, hai người đứng đối diện, người đưa thư này cao hơn Giang Hựu Đào mười mấy centimet, chiều cao ít nhất cũng phải 1m8, anh nói.
“Là từ Thân Thành gửi đến.”
Giang Hựu Đào nhận thư lật xem, sau đó ngẩng đầu lên lại ngây ngẩn cả người, nguyên nhân là vì anh, người đưa thư trước mặt này dáng dấp quá đẹp trai.
Hoàn mỹ chọc trúng LSP của Giang Hựu Đào, ôi mẹ ơi, ai không thích thiếu niên tuấn mỹ giống như từ thế giới giả tưởng bước ra chứ?
Trái tim LSP của Giang Hựu Đào ngo ngoe rục rịch, cô buột miệng thốt lên.
“Đồng chí, anh tên là gì?”
Lsp: 老色批 Từ lóng.
/lǎo sè pī/ Kẻ háo sắc



Bạn cần đăng nhập để bình luận