Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 650 - Giả bộ



Chương 650 - Giả bộ



Chương 650: Giả bộ
Cố Niệm Vi cảm thấy cả người đều nổi da gà: “Đào Đào, cô có phát hiện anh ta là lạ không?”
Giang Hựu Đào gật đầu, có thể không lạ được sao?
Người này giả vờ thâm tình, chỉ tới theo hình thức không phải thật lòng.
Lời nói còn phát ngấy.
Hứa Thanh Thanh cũng cảm thấy giả vờ.
Cô ấy kết hôn với Hà Huấn Nhiêu sắp được ba năm, cô ấy biết rõ Hà Huấn Nhiêu kết hôn với cô ấy vì nhà cô ấy có sức lao động, sẽ không đói bụng.
Mà cô ấy thích gương mặt của Hà Huấn Nhiêu, dù sao trong mấy thôn nhỏ quanh chỗ cô ấy, Hà Huấn Nhiêu có diện mạo xuất chúng nhất.
Nhưng nếu nói yêu Hà Huấn Nhiêu, vậy thì không có, dù sao gương mặt đẹp nhìn lâu tới mấy, cũng sẽ chán ghét không phải sao?
Bản lĩnh của Hà Huấn Nhiêu không có tính khí không nhỏ, nếu không phải trong thôn không có tiền lệ ly hôn, cô ấy đã sớm ly hôn với Hà Huấn Nhiêu.
Hà Huấn Nhiêu muốn tham gia thi đại học trở về thành phố, Hứa Thanh Thanh giơ hai tay hai chân tán thành, nhưng Hà Huấn Nhiêu ngàn vạn lần không nên trộm tiền nhà cô ấy đi.
Hiện giờ Hà Huấn Nhiêu còn bày ra tư thế thâm tình, khiến Hứa Thanh Thanh cảm thấy buồn nôn:
“Sao tôi đến à? Hà Huấn Nhiêu, khi anh hỏi câu này có thể suy nghĩ trong đầu anh trước được không.”
“Anh muốn thi đại học, muốn về thành phố, tôi không ngăn cản anh đúng không? Cha mẹ tôi cũng không ngăn cản anh đúng không? Anh muốn thi muốn rời đi, có phải bọn họ không nói hai lời đồng ý cho anh đi đúng không? Ông nội tôi cũng đối xử tốt với anh như vậy, trong nhà giết con gà thì dặn dò phần anh đùi gà, kết quả anh đối xử với ông ấy như thế ư?”
“Rõ ràng biết rõ ông ấy sinh bệnh, tiền trong nhà là tích lũy cho ông ấy khám bệnh, anh còn lấy hết tất cả tiền đi, anh còn là người không?” Hứa Thanh Thanh chảy nước mắt nói.
Đám sinh viên vây xem xung quanh càng ngày càng nhiều, nghe những lời Hứa Thanh Thanh nói, ánh mắt mọi người nhìn Hà Huấn Nhiêu đều không đúng.
Giang Hựu Đào nói với Cố Niệm Vi: “Đúng là không phải người. Quá không phải người.”
Cho dù là chuyện nghe lần thứ mấy, Giang Hựu Đào đều cảm thấy tay mình ngứa ngáy.
Giang Hựu Đào cũng không hiểu rõ lắm, loại cặn bã như Hà Huấn Nhiêu, sao còn có thể có người có nhiệm vụ mau xuyên đến cải tạo cặn bã như Hà Huấn Nhiêu.
Cặn bã có gì phải cải tạo, trực tiếp hất văng là xong không phải sao?
Hơn nữa nhìn dáng vẻ, cải tạo Hà Huấn Nhiêu cũng không phải chuyện tốt gì.
Ngay vừa rồi anh ta đi theo Phó Thiệu Hoa đi ra, còn chưa bị Hứa Thanh Thanh ném cục gạch, ánh mắt anh ta nhìn bọn họ cũng không đơn thuần.
Hà Huấn Nhiêu sớm tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, đối với chuyện Hà Huấn Nhiêu cầm tiền của Hứa gia anh ta cũng có ấn tượng.
Nguyên chủ thật sự không để lại cho bọn họ một đồng, ước gì cũng đào sạch con chuột ở Hứa gia.
Hơn nữa số tiền kia cũng tiêu gần hết, hiện giờ trên người Hà Huấn Nhiêu chỉ còn lại 35 tệ mà thôi.
Muốn nói số tiền này tiêu vào đâu, vậy thì dễ nói.
Thi đỗ đại học dù sao cũng phải về nhà một chuyến, nhiều năm ở nông thôn không tận hiếu như vậy, phải mua ít đồ cho cha mẹ?
Nhà anh ta ở ký túc xá xưởng kẹo, từ trung học anh ta đã thích chị gái nhà bên, cô ta cũng thi đỗ đại ở học thủ đô, tuy trường kém hơn trường anh ta một chút nhưng sau này tốt nghiệp đều là cán bộ.
Đến lúc đó chẳng phải có thể cùng nhau tiến bộ sao?
Trước khi cùng nhau tiến bộ, không phải nên tranh thủ tình cảm với người ta à?
Đúng lúc hai ngày trước khai giảng là sinh nhật của cô ta, anh ta không phải nên tặng quà sinh nhật cho người ta ư?
Anh ta bỏ ra 50 tệ, mua một chiếc áo khoác đỏ ở cửa hàng quốc doanh.
Lấy 300 tệ của Hứa gia chỉ trong nháy mắt tiêu gần hết.
Hiện giờ Hà Huấn Nhiêu tiếp nhận cơ thể của nguyên chủ, chuyện đầu tiên anh ta cần làm là trả lại 300 tệ này cho Hứa Thanh Thanh.
Hành trình vốn còn có một tháng, trong vòng một tháng này Hà Huấn Nhiêu làm việc gì cũng có thể kiếm đủ tiền về, thật sự không được thì lấy bừa một thứ trong hệ thống cải tạo cặn bã cũng có thể kiếm được tiền.



Bạn cần đăng nhập để bình luận