Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 204 - Khôi phục thi đại học



Chương 204 - Khôi phục thi đại học



Chương 204: Khôi phục thi đại học
Triệu Vinh Quang cũng đứng lên, gắt gao nhìn chằm chằm Vương Thiện Hỉ, danh ngạch công nông binh quá khó kiếm, cho dù là người có bối cảnh, có quan hệ như Triệu Vinh Quang cũng không kiếm được, Triệu Vinh Quang vẫn luôn ôm khát khao với đại học, anh ta muốn thi đại học, có đôi khi nửa đêm tỉnh giấc, anh ta vẫn luôn ngồi trên giảng đường đại học.
Hiện tại muốn vào đại học đều dựa vào sự tiến cử của các nơi, muốn có một suất cực kỳ không dễ dàng, thi đại học đã hủy bỏ rất nhiều năm, đột nhiên nghe thấy được còn có thể thi đại học, mọi người đều là người từng học rất nhiều năm, có ai nghe xong mà không kích động?
Cả Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi đều là người biết tiến trình lịch sử, bọn họ biết hai năm sau sẽ khôi phục kỳ thi đại học, Giang Hựu Đào tính chờ đến năm sau lại thoáng lộ ra tin tức cho đám người Lý Vân Anh, dựa theo tính tình của bọn họ, chẳng sợ chỉ có một chút cơ hội, bọn họ đều sẽ nghiêm túc học.
Mà sang năm mới là năm 75, còn 1 – 2 năm mới đến thời gian khôi phục thi đại học, đủ cho bọn họ ôn tập thật tốt.
Suy nghĩ của Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi không mưu mà hợp.
Nhưng hiện tại Hạ Hà Vũ nói trước, bọn họ không cần phí công, nếu không giải thích nguồn gốc của tin tức cũng rất phiền phức.
Vương Thiện Hỉ hít sâu một hơi: “Không cần biết tin tức đó là thật hay giả, chỉ cần có một chút hy vọng, chúng ta cứ chuẩn bị, nếu thật sự như thế, ngày kia đến, chúng ta chuẩn bị trước tiên, dù sao cũng có thể chuẩn bị tốt.”
Vương Thiện Hỉ trân trọng, nghiêm túc với mọi người.
“Quốc gia của chúng ta đã lâu không có nhân tài, cho dù mấy năm nay không khôi phục, sớm hay muộn cũng có một ngày phải khôi phục, chúng ta phải tỉnh táo lại, nỗ lực lên, ngày mai tôi lên huyện thành tìm mấy quyển sách giáo khoa, từ ngày kia, mỗi ngày cơm nước xong, chúng ta học tập nửa tiếng.”
Vương Thiện Hỉ là dê đầu đàn ở điểm thanh niên trí thức, lời anh ta nói, mọi người đều nghe.
Lý Vân Anh che mặt đặt mông ngồi xuống đất, nước mắt theo kẽ ngón tay chảy ra.
Tám năm, cô ấy cho rằng cả đời này mình sẽ cắm rễ ở nông thôn, bản thân cô ấy đã nhận mệnh, kết quả phút cuối lại cho cô ấy hy vọng.
Chẳng sợ là một tia hi vọng cũng chiếu rọi cho nhân sinh u ám của cô ấy.
Tiếng khóc của Lý Vân Anh cũng dẫn đến những người còn lại rơi nước mắt, mỗi một thanh niên trí thức nghe được chuyện này, không ai không động lòng.
Đám người Trương Tuệ Tuệ, Triệu Vĩnh Lan mới xuống nông thôn được mấy tháng đã trải qua gian khổ của nông dân, nếu có thể, bọn họ đương nhiên không muốn cả đời làm ruộng.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi cũng không muốn, bọn họ sinh ra ở đời sau, từ sinh ra đến xuyên qua, cuộc sống có thể thoải mái dễ chịu, ai muốn vất vả như vậy?
Tiểu hội nghị kết thúc, Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi quay về phòng của mình.
Giang Hựu Đào hỏi Cố Niệm Vi: “Vi Vi, cô muốn vào đại học không?”
Cố Niệm Vi muốn học đại học, nhóm sinh viên đầu tiên sau khi khôi phục kỳ thi đại học, nhân tài xuất hiện lớp lớp, nhưng chỉ cần là học đại học, không hề ngoại lệ, bọn họ đều là trụ cột của các ban ngành, Cố Niệm Vi tự nhận mình không có chí hướng lớn như vậy, thế nhưng cô ấy vẫn muốn học ở niên đại này, cảm nhận bầu không khí học tập của thời đại này.
“Đi!”
Giang Hựu Đào nắm tay Cố Niệm Vi: “Tôi cũng muốn, chúng ta cùng đi.”
Đời trước Giang Hựu Đào mệt mỏi vì kế sinh nhai, tài chính cô nhi viện cạn kiệt muốn đi học chỉ có thể dựa vào chính mình, từ năm cấp ba, Giang Hựu Đào đã bắt đầu đi làm khắp nơi cung cấp phí đi học cho mình, sau cùng chỉ thi được một trường loại hai, kiếp này có cơ hội như thế, cô muốn đi lên đỉnh học phủ xem sao.



Bạn cần đăng nhập để bình luận