Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 348 - Tuyệt vọng



Chương 348 - Tuyệt vọng



Chương 348: Tuyệt vọng
Nhưng mà còn chưa đợi anh ta thể hiện khí phách bao lâu, anh ta đã bị Tô Giai Ninh thông báo, cô ấy cũng sống lại, lúc này đây, anh ta như rơi vào vực sâu.
Chút huyết sắc ở phần sân cỏ góc bìa sách thứ sáu đã phai nhạt đi rất nhiều, đã gần với màu hồng nhạt.
Giang Hựu Đào biết rõ, chấp niệm của Tô Giai Ninh, vào lúc Lục Hướng Tiền sống lại đã tiêu trừ hơn phân nửa, chờ khi cô ấy đã ngược đủ Lục Hướng Tiền sống lại kia, chấp niệm của cô ấy sẽ biến mất, cô ấy lại có thể sống cuộc sống bình thường.
Giang Hựu Đào tắt đi tiếp sóng khí, nói với hệ thống.
“Hệ thống, cảm ơn mi.”
Khoảng thời gian này hệ thống ăn dưa càng ngày càng nhân tính hóa, nếu nó không thương hại cho Tô Giai Ninh, nó sẽ không báo cáo để Lục Hướng Tiền sống lại.
Hệ thống ăn dưa được Giang Hựu Đào cảm ơn, khiến nó cực kỳ xấu hổ:
“Ký chủ khách sáo như vậy làm gì.”
“Là muốn cảm ơn mi, nếu như không có mi, chấp niệm của Tô Giai Ninh nhất định không tiêu tan được, nếu cô ấy biết rõ là mi ở phía sau giúp đỡ cô ấy, cô ấy nhất định sẽ rất vui, cô ấy cũng sẽ cảm ơn mi.”
Bối cảnh vải hoa Đông Bắc của hệ thống ăn dưa càng thêm đẹp hơn.
Giang Hựu Đào thay bộ quần áo sạch chuẩn bị từ trước, một mái tóc đen nhánh được chải tỉ mỉ bện ra sau, cùng với Cố Niệm Vi và Từ Mãn Thu tùy tiện trang điểm cùng nhau đi đến tiệm cơm quốc doanh.
Bọn họ đi đến chỗ hẹn với Phó Thiệu Hoa, vốn dĩ bọn họ định nấu thịt kho tàu, ngày hôm sau cùng bạn của Phó Thiệu Hoa ăn một bữa cơm, kết quả bạn của anh là một đám ăn hàng, bên thủ đô lại thúc giục, bọn họ chỉ có thể về trước.
Một lần này là bọn họ được nghỉ đến thực hiện ước định.
Từ hẻm Hạnh Phúc đi lên phía trước phải đi qua hẻm Đồng Tâm, một tiếng kêu thảm xuyên thấu qua phòng ốc truyền đến.
Giang Hựu Đào bọn họ đã sớm biết nên không lạ: “Chị Thủy Tú lại bị đánh rồi.”
Thủy Tú tên đầy đủ là Trương Thủy Tú, tên rất dễ nghe, người cũng như tên, mọng nước, mềm mại.
Lần đầu tiên Giang Hựu Đào đi ngang qua nhà cô ta, nghe cô ta hét thảm còn cho rằng cô ta xảy ra chuyện gì, vội vàng chạy đến xem.
Kết quả là chồng cô ta bạo lực gia đình, cô không nhìn nổi cặn bã đánh phụ nữ, đi đến che chở cho cô ta, nói chồng cô ta mấy câu.
Kết quả ngày đó, bây giờ Giang Hựu Đào nghĩ lại cũng thấy tâm trạng buồn bực.
Trương Thủy Tú bị đánh đến mặt mũi bầm dập, lúc cô mắng chồng cô ta, cô ta còn đứng về phía chồng mình, cùng chồng chỉ trích cô.
Dù sao cũng là một câu, bánh bao ở đó không trách cẩu nhớ thương.
“Tính tình kia của chị ta, cô xem ngoài đường đầy người, có ai thích dính vào nhà cô ta?”
Cố Niệm Vi nói.
Người đương thời thích xem náo nhiệt, nhưng cũng chia xem là náo nhiệt gì, nhà Trương Thủy Tú như vậy, cho dù là náo nhiệt trên đường, cũng không ai thích xem.
Đơn phương ẩu đả, đơn phương gào khóc, một chút phản kháng cũng không có, người ta giúp nói vài câu còn bị cô ta trách ngược.
Trước kia tính tình Từ Mãn Thu cũng mềm yếu, nhưng cô ấy vẫn lén phản kháng, không giống Trương Thủy Tú. Cô ta thật sự một chút phản kháng cũng không có, mấy chỗ bị đánh rất đau, cô ấy còn muốn bảo vệ chồng mình.
“Cái tính tình này, không bắt nạt một chút, không dậy nổi chính mình.”
Từ Mãn Thu càm ràm, nhận được sự nhất trí tán thành của Cố Niệm Vi và Giang Hựu Đào.
Mấy người đi nhanh đến đường chính. Hôm trước tuyết tan, trên mặt đất ngưng tụ thành băng, có mấy đứa nhỏ còn chơi ở ngoài đường.
Người quen biết đám Giang Hựu Đào sẽ chào một tiếng cô Giang, cô Cố.
Giang Hựu Đào lên tiếng, nói với bọn nhỏ: “Cẩn thận một chút, đừng để bị ngã.”
Giang Hựu Đào vừa dứt lời, có một bé gái ngã xuống đất, một lúc lâu còn chưa đứng lên, Giang Hựu Đào càng hoảng sợ, đang chuẩn bị đi qua, cô bé kia đã đứng lên.
Cô bé đứng đó, mờ mịt nhìn xung quanh.
Từ Mãn Thu á một tiếng: “Là chị Đường Uyển.”
Từ Mãn Thu đến công xã lâu như vậy cũng kết giao được mấy người bạn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận