Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 346 - Thức tỉnh



Chương 346 - Thức tỉnh



Chương 346: Thức tỉnh
Tô Giai Ninh mỉm cười: “Vâng ạ.”
Tô Giai Ninh đưa chút tiền, sau khi ăn cơm trưa xong lại về, đối mặt với con gái lớn và con trai út khóc gọi, cô ấy không quay đầu lại.
Giống như kiếp trước, bọn họ hướng về phía Lục Hướng Tiền và tiểu tam của anh ta đi đến, cho dù cô ấy có gọi như thế nào, bọn họ cũng không quay đầu.
Có lẽ có người sẽ cảm thấy trẻ con là vô tội, cho dù đời trước bọn họ làm quá đáng thế nào, nhưng chẳng phải hiện tại chưa làm sao?
Nhưng những tổn thương kia, cô ấy thật sự trải qua, cô ấy không giả vờ tâm bình khí hòa được.
Nếu như biết sớm muộn cũng bị phản bội, vậy ngay từ đầu hãy cách xa.
Sau cùng Lục Hướng Tiền không chờ được sang xuân, còn chưa đến tết, anh ta đã không chống đỡ được.
Không được chăm sóc tỉ mỉ, không được bồi bổ, lại bị Tô Giai Ninh thường xuyên ngược đãi tinh thần, tinh thần anh ta từng chút mất sạch.
Tô Giai Ninh biết rõ anh ta tiêu đời, nhưng vẫn chưa đưa anh ta đến bệnh viện.
Đời trước tình huống này cũng có, trong hai năm Lục Hướng Tiền tàn tật, anh ta tìm chết vài lần, nhiều lần đều là Tô Giai Ninh vừa khóc vừa nháo, kéo anh ta từ đường chết trở về.
Lần này Tô Giai Ninh không dự định kéo, cô ấy cứ như vậy trơ mắt nhìn Lục Hướng Tiền tắt thở.
Trước lúc Lục Hướng Tiền tắt thở, anh ta đột nhiên mở mắt ra.
Anh ta không thể tin nhìn xung quanh, sau đó cười to, lúc nhìn thấy Tô Giai Ninh đứng bên cửa sổ, anh ta nhíu mày.
“Tôi muốn uống nước, nhanh đi rót nước cho tôi, một chút tinh ý cũng không có.”

Giang Hựu Đào đang chuẩn bị ngủ trưa lại bị hệ thống ăn dưa gọi, Giang Hựu Đào không rõ ràng cho lắm.
Sau lưng Giang Hựu Đào, hệ thống ăn dưa âm thầm làm chuyện lớn, hiện tại sự việc đã thành, nó gấp không chịu nổi hướng Giang Hựu Đào tranh công.
“Nam chính số 6 quá tra, não bộ tôi đã gửi báo cáo, hôm qua đầu não đã để cho ý thức đại thế giới khống chế ý thức tiểu thế giới đang chịu phạt, đánh thức ý thức của nam chính số 6 đến trên người anh ta hiện tại.”
Giang Hựu Đào không mở nổi mắt, mơ mơ màng màng.
“Ừ, sau đó thì sao?”
“Hiện tại anh ta sống lại á! Ký chủ, cô kích động không? Tôi còn bố trí một tiếp sóng khí bên chỗ bọn họ, ký chủ, cô muốn xem không?”
Đương nhiên là muốn xem, đây là thịnh thế, tra nam sống lại nằm trong tay Tô Giai Ninh đã hắc hóa, đó không phải là nhổ răng lão hổ đưa đến bên người con dê à? Dê con hơi dùng lực một chút có thể lật nhào lão hổ bị nhổ răng.
Giang Hựu Đào hết mệt, vội vàng theo nhắc nhở của hệ thống ăn dưa tiếp sóng khí.
Thời gian cô mở ra đúng lúc Lục Hướng Tiền nói ra câu kiêu ngạo kia.
Anh ta bảo Tô Giai Ninh rót nước, Tô Giai Ninh vẫn luôn không nhúc nhích, mặt Lục Hướng Tiền đen lại, anh ta tiện tay quơ lấy chiếc cốc mẻ trên giường, ném về phía Tô Giai Ninh.
Động tác này Tô Giai Ninh đã quá quen thuộc, cô ấy thật sự rất hoài niệm.
Đoạn thời gian này cô ấy không thiếu ngược đãi Lục Hướng Tiền, tinh thần Lục Hướng Tiền rất nhanh đã bị cô ấy ngược cho mất sạch, một chút hứng thú cũng không có.
Nhất là đến cuối cùng, không cho Lục Hướng Tiền ăn, anh ta cũng không phản kháng gì, lúc muốn thiến anh ta, ánh mắt anh ta cũng không động, cực kỳ không thú vị.
Hiện tại Lục Hướng Tiền của đời trước đã quay lại.
Tô Giai Ninh lập tức có hứng thú, cô ấy nở nụ cười, trực tiếp xoay người ra ngoài, chưa đến một lát đã mang một cốc nước đến cho Lục Hướng Tiền.
Lục Hướng Tiền đã quen được Tô Giai Ninh chăm sóc, hoàn toàn không đề phòng cô ấy, sau khi nhận lấy cốc nước thì uống một ngụm lớn, đột nhiên anh ta kêu thảm một tiếng.
Trong nháy mắt miệng anh ta sưng lên, miệng, đầu lưỡi, nổi lên chi chít vết mụn rộp.
Tô Giai Ninh nhìn anh ta như vậy, cười đến chảy cả nước mắt.
Cô ấy thật sự quá sung sướng, có lẽ đời trước, lúc cô ấy bị kẻ tàn tật như Lục Hướng Tiền chửi bởi đủ kiểu đã muốn làm như vậy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận