Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 209 - Kết bạn



Chương 209 - Kết bạn



Chương 209: Kết bạn
Có người mua sỉ hào phóng như Trương Đức Trân, Giang Hựu Đào cũng cực kỳ vừa lòng, cô đưa hết mẫu ăn thử hạt dưa cho Trương Đức Trân.
“Được rồi, cứ quyết định như vậy đi, chờ lần sau tôi có hàng sẽ trực tiếp đi tìm chị.”
Trương Đức Trân nhìn trong tay có thêm nửa cân hạt dưa, nụ cười trên mặt càng thêm chân thành, ai mà không thích người biết việc chứ?
Giao dịch xong, Giang Hựu Đào giúp Trương Đức Trân đưa hạt dưa đến sau rạp chiếu phim, Trương Đức Trân đưa hạt dưa đến văn phòng của mình, sau đó đi đến hợp tác xã mua bán ở bên cạnh mua một túi giấy dầu, chia hạt dưa vào từng túi.
Sau đó lại lấy phấn và bảng đen ra ghi tên vị dưa và giá cả, để ở phía sau bảng đen quảng cáo phim của rạp, lại đưa hạt dưa lên giá sau quầy vé.
Người bán vé Tiểu Lưu và Trương Đức Trân có quan hệ tốt, nhìn thấy cô ấy làm như vậy có chút lo lắng.
“Chị Trương, chúng ta làm như vậy được không?”
Trương Đức Trân một chút cũng không hoảng hốt: “Được, sao có thể không được chứ, ngày hôm qua chị lên thành phố, rạp chiếu phim trên thành phố đã bày điểm bán đồ ăn vặt rồi, chúng ta làm theo đơn vị bên trên, trời có sập xuống cũng có bên trên gánh, sợ gì?”
Còn nữa Trương Đức Trân cảm thấy mình đây cũng vì kiếm tiền cho rạp chiếu phim, đâu phải mình cô ấy độc chiếm phần tiền này, cô ấy một chút cũng không hoảng hốt.
Hai người đang nói chuyện, một cô gái mặc áo sơ mi đỏ đứng ở quầy bên cạnh, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bảng đen.
“Đồng chí, vị bơ mà các cô viết là vị bơ trong bánh kem bơ à?”
Việc làm ăn đến cửa, trên mặt Trương Đức Trân mang theo nụ cười chân thành, nhiệt tình đáp: “Đúng thế, đúng thế, cô có thể nếm thử.”
Trương Đức Trân học theo dáng vẻ của Giang Hựu Đào, đưa một ít hạt dưa cho người ta nếm thử, cô ấy không nỡ đưa nhiều, chỉ cho cô gái mặc áo đỏ một ít, khoảng sáu, bảy hạt.
Sau khi cô gái mặc đồ đỏ ăn xong, lập tức quyết định.
“Tôi mua hai túi, hạt dưa màu xanh là vị gì vậy?”
Trương Đức Trân lập tức đưa mấy hạt cho cô ta nếm thử: “Là vị trà xanh, cô nếm thử đi.”
Một hạt dưa vào trong miệng, cô gái mặc áo đỏ quyết định mua hai túi, nghĩ rồi lại nghĩ, còn dư hai vị, cô ta cũng mua một túi.
Chờ cô gái áo đỏ đi rồi, Trương Đức Trân còn có chút chưa lấy lại được tinh thần, hạt dưa này bán cũng quá dễ, dễ dàng bỏ tiền vào túi.
Bàn tay cầm tiền của Trương Đức Trân khẽ run lên.
Sau khi có khởi đầu tốt đẹp, hạt dưa càng bán càng tốt, đến 7 giờ tan làm, tiền lãi thu được đã là 2 tệ.
Đây mới chỉ là nửa ngày, tiền lương một tháng của cô ấy mới có 36 tệ.
Lúc Trương Đức Trân về đến nhà còn chưa kịp phản ứng lại.
Cha cô ấy nhìn dáng vẻ mất hồn mất vía của con gái mình, mở miệng dò hỏi.
“Con sao thế, thằng nhóc Lưu Tiền Tiến kia ức hiếp con hả?”
Trương Đức Trân lắc đầu, kể chuyện bán hạt dưa cho cha mình, còn mang hạt dưa về cho cha nếm thử.
Cha cô ấy nếm thử mỗi vị một ít, sau đó nói.
“Hiện tại ở huyện thành đang mạnh mẽ bài trừ hành vi buôn đi bán lại phi pháp, nhưng đó đều là nhằm vào lương thực khan hiếm trên thị trường, hay sản phẩm công nghiệp, loại giống như nông sản phụ như hạt dưa kia, hiện tại vừa thu hoạch vụ thu xong, trong nhà người ta có rất nhiều, các hương thân lấy đồ của nhà mình ra bán, chuyện này được cấp trên cho phép.”
“Con nói cô gái kia có thể nghiên cứu ra nhiều vị hạt dưa như vậy, có thể thấy được là người tài, con kết giao cho tốt, xem như thiện duyên.”
Theo từng câu cha mình nói ra, trái tim bởi vì tiền tài mà giao động kia của Trương Đức Trân đã dần dần bình tĩnh lại.
Hiện tại không cho phép buôn đi bán lại, cô ấy động tâm cũng vô dụng, hiện tại điều cô ấy nên làm là giống như cha nói, kết giao tốt với Ứng Đào Đào.
Trong lúc Trương Đức Trân và cha mình nói chuyện với nhau, Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi đi về Liễu Thụ Câu.
(Mấy nay mình đang bị sốt và viêm họng nên tiến độ sẽ chậm hơn, mong mọi người thông cảm.)



Bạn cần đăng nhập để bình luận