Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 464 - Thẩm Mạn Ny 2



Chương 464 - Thẩm Mạn Ny 2



Chương 464: Thẩm Mạn Ny 2
Sau này cô ấy bảo cậu cả cậu út bắt đầu kinh doanh bán đồ ăn, bởi vì bọn họ thành thật, việc kinh doanh của quán càng ngày càng tốt.
Bọn họ kiếm được nhiều tiền, mua đất xây nhà trong thành phố, trong nhà bọn họ vĩnh viễn để lại một phòng cho cô, gian phòng này khi cô không đến vẫn luôn khóa.
Nguyễn Mạn Ny an tâm ở nhà bà ngoại, cô ấy không kết hôn, đợi đến khi cải cách mở ra, cô ấy đến cửa ra vào nhà ga thuộc huyện Lâm Giang thuê nhà ở, bày sạp hàng đồ ăn.
Cậu cả cậu út của cô ấy cũng được cô ấy dẫn ra ngoài, bọn họ giống như kiếp trước bắt đầu bán món ăn.
Cậu cả của cô ấy còn khuân vác đồ, đặc biệt giúp người ta chuyển nhà.
Bọn họ cũng thành thật, chịu khó, chưa đến hai năm đã mua đất xây nhà ở huyện thành.
Vào năm Nguyễn Mạn Ny 27 tuổi gặp một người đàn ông đã góa vợ không có con, Nguyễn Mạn Ny không đồng ý với theo đuổi của anh ta, anh ta cũng không cưỡng cầu, cũng không kết hôn, cứ không mặn không nhạt với cô ấy như thế.
Mãi đến khi Nguyễn Mạn Ny 40 tuổi, mới ở cùng một chỗ với anh ta.
Hai người vẫn luôn không có con, mãi cho đến khi trước khi Nguyễn Mạn Ny mất, mới thẳng thắn quá khứ của mình với anh ta.
Người đàn ông kia nói, anh ta đã sớm biết rõ, anh ta không để ý chút nào.
Sau khi Nguyễn Mạn Ny mất không lâu, người đàn ông cũng mất.
Giang Hựu Đào đóng cửa sổ nhỏ, im lặng rất lâu: [Hệ thống, người đàn ông này thật sự sẽ đối xử tốt với Nguyễn Mạn Ny sao?]
[Sẽ, ký chủ. Hình ảnh print screen do thế giới lớn gửi tới tuyệt đối không gạt người, cũng không cho phép có chút nhầm lẫn.]
Giang Hựu Đào yên tâm.
Nguyễn Mạn Ny bất hạnh, nhưng cũng may kết cục của cô ấy rất tốt.
Nhưng Giang Hựu Đào còn có một câu hỏi: [Mẹ của Nguyễn Mạn Ny đi đâu?]
Bà ấy không đến nhà bà ngoại của Nguyễn Mạn Ny, người ta cũng đồn bà ấy tái giá, nhưng gả đến đâu, không có bất cứ người nào biết được.
Hệ Thống Ăn Dưa nói: [Bà ấy không tái giá, sau khi cha của Nguyễn Mạn Ny qua đời, đã tự vẫn trong quan tài ông ấy, không có người nào mở quan tài ra, cho nên chuyện này vẫn luôn không được phát hiện.]
Giang Hựu Đào mãi mà không nói gì, tình cảm của cha mẹ Nguyễn Mạn Ny tốt, vợ chồng tình thâm, nhưng đối với Nguyễn Mạn Ny mà nói mẹ cô ấy thật sự quá vô tình.
Nếu bà ấy không chết, kiên cường một chút, cho dù sau này tái giá, cũng tốt hơn là chết đi như vậy.
[Nguyễn Mạn Ny biết rõ không?]
[Ở kiếp thứ nhất cô ấy từng chuyển mộ cho cha cô ấy, nên biết rõ.]
Giang Hựu Đào lại thở dài.
Chẳng trách Nguyễn Mạn Ny sẽ đến nhà bà ngoại sau khi mọi chuyện kết thúc.
Bên ngoài ký túc xá truyền tới từng đợt tiếng vang thanh thúy, Giang Hựu Đào đi đến hành lang hít thở không khí trong lành.
Đã là buổi chiều, các bạn học về nhà hôm qua đã lần lượt về trường, một đám thiếu niên thiếu nữ đi qua khu đất trống trước ký túc xá.
Tâm trạng của Cố Niệm Vi cũng không tốt, nằm trên giường nghĩ kiểu gì cũng thấy tức giận khó chịu.
Khi thấy Giang Hựu Đào đứng ở bên ngoài, thì đi tới: “Suy nghĩ gì thế?”
Giang Hựu Đào vén sợi tóc bị gió thổi loạn ra sau tai:
“Vi Vi, cô nói xem, chúng ta có nên dạy tiết an toàn cho đám nữ sinh hay không?”
Cô nhi viện mà Giang Hựu Đào ở là một cô nhi viện rất tốt, theo đám nữ sinh bọn họ 9 tuổi bắt đầu phát dục sẽ dạy tiết sinh lý định kỳ cho bọn họ, nói cho bọn họ cơ thể của con gái sẽ xuất hiện thay đổi như thế nào, nên bảo vệ mình ra làm sao.
Đợi đến tuổi dậy thì, bọn họ 11-13 tuổi, mẹ viện trưởng sẽ nói về mối tình đầu cho bọn họ, nói yêu sớm.
Đến 17-18 tuổi, mẹ viện trưởng sẽ nói với bọn họ về gia đình, về hôn nhân.
Giang Hựu Đào lớn lên trong hoàn cảnh giáo dục tốt, tất cả con gái trong cô nhi viện của bọn họ cũng biết cách bảo vệ mình.
Đối với tình yêu, hôn nhân, nghĩ đến cũng mạnh hơn người khác nhiều.



Bạn cần đăng nhập để bình luận