Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 549 - Đối chất



Chương 549 - Đối chất



Chương 549: Đối chất
“Nhưng mà khi chúng tôi vào nhà, đồng chí Hoắc đã bị đồng chí Hàn Diên Thanh trở tay ấn trên mặt đất.” Giang Hựu Đào nói xong câu cuối cùng.
Lúc này mọi người biết rõ, Hoắc Tĩnh Song muốn gạo nấu thành cơm nhưng không thành.
Dù sao trở tay ấn trên mặt đất mọi người đều biết rõ, công an giải phóng quân bắt tội phạm nào đó không phải đều bắt như vậy sao?
Hoắc Tĩnh Song nghe Giang Hựu Đào nói cẩn thận như vậy, trong đôi mắt cô ta phun trào lửa giận.
Hàn Diên Thanh ở phòng khách nhỏ bên cạnh, lúc này anh ta đã hoàn toàn tỉnh rượu.
Trong lòng anh ta hoảng sợ.
Anh ta không dám nghĩ, nếu em gái nhà mình không được đám cô Cố đối diện đưa về cắt ngang chuyện này, anh ta uống rượu phản ứng không nhanh như vậy, Hoắc Tĩnh Song thật sự cởi sạch quần áo trèo lên giường anh ta, vậy thì anh ta có miệng cũng không nói rõ.
Thời đại này có một số việc mọi người không nhìn quá trình, thường nhìn kết quả.
Anh ta mới nhảy dù đến huyện Dương Bình, còn làm đến phó cục trưởng, hai ba tháng trôi qua, có rất nhiều người vẫn chưa công nhận anh ta.
Anh ta xảy ra vấn đề về tác phong vào lúc này, ngoại trừ lấy Hoắc Tĩnh Song ra, anh ta không còn con đường khác để đi.
Trừ phi anh ta từ bỏ mộng tưởng trừ bạo an dân, tận trung vì đất nước của mình.
Anh ta đã chuyển nghề từ bộ đội, nếu lại từ bỏ công an, quãng đời còn lại anh ta chỉ có thể trở về nông thôn trồng trọt.
Chồng của cô Trịnh là Cung An Lượng đưa cho anh ta một điếu thuốc: “Hút cho đỡ sợ.”
Hàn Diên Thanh ngậm vào trong miệng, Cung An Lượng châm điếu thuốc giúp anh ta, anh ta hút mạnh một hơi, sặc đến mức ho khan.
Không biết ông cụ Hàn đi ra từ lúc nào, ông ấy vỗ bả vai Hàn Diên Thanh.
Không nói câu nào.
Chuyện ngày hôm nay là chuyện mọi người đều không nghĩ tới.
Hàn Diên Thanh ở bên ngoài tinh thần căng thẳng cả ngày, cho dù là người nào về nhà đều thả lỏng, người vừa thả lỏng mất đi cảnh giác cũng là chuyện bình thường.
Cả nhà Hoắc Thành Vũ đến rất nhanh.
Hàn Diên Thanh không cho Hoắc Thành Vũ chút mặt mũi, nói thẳng ở trong điện thoại Hoắc Tĩnh Song tự tiện vào nhà anh ta, bọn họ đều ngủ, Hoắc Tĩnh Song lẻn vào phòng anh ta bị coi thành trộm đánh.
Hà Kim Chi tiến vào nhà, thấy trong sân Hàn gia có nhiều người như vậy, trước mắt bà ta biến thành màu đen.
Khi nhận được tin bà ta đã ngủ, Hoắc Tĩnh Song đi ra khỏi nhà lúc nào bà ta không thèm để ý, dù sao Hoắc Tĩnh Song chỉ đi có mấy nơi.
Hà Kim Chi vẫn cho rằng Hoắc Tĩnh Song tới tìm Hàn Đào Nhụy, từ trong tư tâm bà ta hi vọng Hoắc Tĩnh Song có thể đến Hàn gia nhiều một chút.
Hàn Diên Thanh ưu tú rõ như ban ngày, có không ít cô gái trong đại viện của chính phủ bọn họ đều nhìn chằm chằm anh ta.
Con gái bà ta đến nhà Hàn Diên Thanh nhiều một chút, nếu có thể sinh ra tình cảm với Hàn Diên Thanh thì rất tốt.
Nhưng mà Hà Kim Chi không nghĩ tới Hoắc Tĩnh Song có thể làm đến mức độ này, vậy mà dám trực tiếp tiến vào phòng của Hàn Diên Thanh.
Còn không được việc!
Quá ngu ngốc, thật sự quá ngu ngốc.
Bà ta đi vào phòng của Hàn Diên Thanh, thấy Hoắc Tĩnh Song mặc quần áo đầy dấu chân đôi mắt sưng đỏ ngồi trên giường của người ta, tức không có chỗ phát tiết.
Bà ta đi tới bên giường, Hoắc Tĩnh Song thấy bà ta đến, đôi mắt đỏ lên nhỏ giọng gọi một tiếng mẹ.
Hà Kim Chi tát mạnh vào mặt cô ta một cái, Hoắc Tĩnh Song che mặt, nhìn Hà Kim Chi với vẻ không dám tin.
Từ nhỏ tới lớn, Hà Kim Chi chưa từng động một đầu ngón tay với đứa bé trong nhà.
Nhưng mà bà ta biết rõ, nếu hôm nay bà ta không có thái độ rõ ràng, chỉ sợ sau này quan hệ giữa nhà bà ta và Hàn gia sẽ cắt đứt!
Năng lực của con trai bà ta không xuất sắc như Hàn Diên Thanh, hai người một người bên lực lượng võ trang, một người ở cục công an, vốn là có thể nâng đỡ lẫn nhau.
Hiện giờ Hoắc Tĩnh Song nháo như thế, quan hệ giữa hai nhà tràn ngập nguy hiểm.
Hà Kim Chi chỉ vào cô ta:
“Vừa rồi khi ăn cơm con còn ở nhà, mẹ vừa thu dọn bát đũa con đã chạy đi mất, mẹ đuổi theo con ra cửa mà không đuổi kịp con.”
“Trong nhà thiếu giường cho con ngủ, hay là thiếu chăn cho con đắp? Hả?” Khi Hà Kim Chi nói những lời này, cũng hận người Hàn gia.



Bạn cần đăng nhập để bình luận