Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 375 - Cảm ơn liệt tổ liệt tông phù hộ



Chương 375 - Cảm ơn liệt tổ liệt tông phù hộ



Chương 375: Cảm ơn liệt tổ liệt tông phù hộ
“Đều là người làm cha làm mẹ, tôi cũng có con gái. Nếu như con gái tôi gả cho một thằng nhóc khốn kiếp như vậy, bậc làm cha làm mẹ này đau lòng biết bao, cho nên không thể làm như vậy được!”
Từng câu từng chữ của Ngưu Lão đều cân nhắc cho nhà họ Đường, giống như trước đó tình cảm của hai nhà rất tốt vậy, cho Đường Đại Lâm đủ mặt mũi.
Đường Đại Lâm nghe xong chỗ đó của Ngưu Tuấn Chính có vấn đề, cũng không vững vàng nữa, tiện tay cầm điếu thuốc Ngưu Lão đưa đến.
Bên kia Kiều Tiểu Linh cũng lôi kéo Hà Thúy Thảo gào khóc, khóc chính mình tiếc nuối như thế nào khi không thể cùng bà ta làm thông gia.
Bởi vì chuyện của Đường Đại Lâm và mẹ Trương Viễn Phi mà Hà Thúy Thảo không có bao nhiêu mặt mũi ở bên ngoài, lúc này được Kiều Tiểu Linh nịnh nọt như thế, chỉ cảm thấy cả người thoải mái.
Việc hôn nhân cứ thể ở trong không khí hòa thuận vui vẻ giải trừ.
Sau khi Đường Uyển biết rõ Ngưu Tuấn Chính không thể có con cũng không thèm liếc mắt nhìn anh ta lấy một cái.
Trực giác nói cho Ngưu Tuấn Chính biết ánh mắt Đường Uyển nhìn mình có gì đó là lạ, cụ thể kỳ quái ở chỗ nào, anh ta không nói rõ được, thế nhưng hiện tại có thể thoát khỏi cô ta, Ngưu Tuấn Chính hận không thể lập tức lên núi thắp một nén hương cho liệt tổ liệt tông.
Cảm ơn liệt tổ liệt tông phù hộ.
Từ nhà họ Đường đi ra, một nhà họ Ngưu càng đi càng nhanh, chỉ là lúc đi trên đường gặp người quen sẽ dừng lại nói mấy câu, trong chớp mắt, chuyện từ hôn với Đường Uyển đã truyền khắp.
Lời nói ôm hết trách nhiệm lên người nhà mình, một câu cũng không nói xấu Đường Uyển, chỉ sợ nói lại chọc giận đến cô ta, để cô ta ăn vạ.
Một đợt thao tác này của nhà họ Ngưu kiếm đủ ấn tượng tốt của mọi người.
Sau khi về đến thôn, nhà họ Ngưu không về thẳng nhà mà đi đến nhà họ Chu.
Đến nhà họ Chu, Ngưu Lão cười cười, nụ cười này của ông ấy làm cho trái tim mọi người bình tĩnh lại.
Mẹ Chu Xảo Xảo ôm cô ấy vào trong ngực, ra sức vỗ.
Sau đó Ngưu Lão kể lại chuyện bọn họ từ hôn, sau cùng ông ấy còn cam đoan.
“Đây là lừa nhà họ Đường, Chính Nhi tuyệt đối không có vấn đề gì về phương diện đó.”
Vừa rồi ở nhà họ Đường, Ngưu Tuấn Chính không chút đỏ mặt, lúc này bị cha mình nhắc đến chuyện kia, lại đỏ mặt đến tận mang tai.
Vốn dĩ Chu Xảo Xảo đã tính đến chuyện xấu nhất, kết quả lại có hi vọng, Ngưu Tuấn Chính và Đường Uyển từ hôn vẫn toàn thân trở ra, không chút ảnh hưởng nào đến tiền đồ của anh ta.
Mặc dù thanh danh sẽ không tốt lắm, nhưng so với chỗ tốt nó mang lại, thanh danh kia tính là gì?
Ngưu Lão nói tiếp: “Lúc Chính Nhi ở bộ đội đã viết báo cáo kết hôn, cũng lấy đủ loại giấy chứng nhận, để tránh cho đêm dài lắm mộng, tôi định để Xảo Xảo và Chính Nhi lĩnh giấy đăng ký kết hôn trước, ông bà cảm thấy thế nào?”
Chỉ cần lấy giấy đăng ký kết hôn xong, bọn họ chính là quân hôn, quân hôn được bảo vệ, đến lúc đó nếu Đường Uyển còn đến cửa dây dưa, đó chính là phạm tội phá hoại quân hôn.
“Sáng sớm ngày mai cháu sẽ mượn xe của đại đội.” Anh trai Chu Xảo Xảo nói.
Ngưu Lão đáp: “Chỉ là ấm ức cho Xảo Xảo.”
Chu Lão Thương: “Chỉ cần có thể để cho hai đứa nhỏ ở bên nhau, không có gì là ấm ức cả, chẳng qua sau này Chính Nhi không thể bắt nạt Xảo Xảo, nếu không tôi sẽ không tha cho các người.”
Người nhà họ Ngưu liên tục cam đoan, tất cả buồn khổ trước đó đến đây đều bị quét sạch.
Rốt cuộc Ngưu Tuấn Chính và Chu Xảo Xảo cũng có thời gian nói chuyện riêng, ánh mắt anh ta nhìn Chu Xảo Xảo tràn đầy áy náy, hiển nhiên phương thức kết hôn như vậy ấm ức cho Chu Xảo Xảo.
Nhưng Chu Xảo Xảo không cảm thấy ấm ức gì, theo tình đậu sơ khai, cô ấy đã nghĩ đến chuyện làm cô dâu của Ngưu Tuấn Chính, hiện tại tâm nguyệt đạt thành, cô ấy cực kỳ vui vẻ.
Ngưu Tuấn Chính trịnh trọng hứa hẹn với Chu Xảo Xảo:
“Em ở nhà chờ anh nửa năm, chờ sang năm, anh sẽ đón em đến bộ đội, lúc đi, chúng ta sẽ tổ chức một hôn lễ long trọng, cho em nở mày nở mặt.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận