Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 580 - Người nhà



Chương 580 - Người nhà



Chương 580: Người nhà
Kiếp trước cô đã tới thủ đô du lịch, lúc đó thủ đô tòa nhà cao tầng sừng sững, xe trên đường tấp nập, hai bên đường đầy người, mọi người khoác túi cúi đầu hay là xem điện thoại di động, hoặc vẻ mặt vội vã rời đi.
Cho dù là đến nửa đêm cũng đèn đuốc sáng trưng khắp nơi, người trên đường cũng không ít.
Nhưng thủ đô ở thời đại này, còn chưa tới 10 giờ, lái xe khoảng chừng 20 phút chỉ thấy có mấy chiếc xe.
Hai bên con đường còn có nước cạn chưa khai phá, đồng ruộng, nhà lầu cũng không cao lắm.
Xe lái vào trong khu nhà, nhà lầu nhiều xe cũng nhiều, cũng có người mặc áo bông dày rời đi, nhưng xe Jeep vẫn ít, xe nhiều đều là xe đạp.
Xe của Phó Thiệu Quốc lái càng ngày càng chậm, cuối cùng đỗ ở một đầu hẻm.
Anh ta xuống xe, nói với đám Giang Hựu Đào: “Nhà tôi ở ngay phía trước, chúng ta đi thôi.”
Phó Thiệu Hoa đã lấy hành lý từ sau cốp, dẫn đầu đi trước.
Phó Thiệu Quốc cầm đống đồ còn lại.
Phó Thiệu Hoa tiến vào phố nhỏ xong dừng lại trước cửa nhà thứ ba, gõ móc kéo sư tử trên cửa màu đỏ, chỉ một lát sau có người đi ra mở cửa.
Người còn chưa thấy, giọng nói đã tới trước: “Là Hựu Đào đến sao?”
Giọng nói tràn ngập nhiệt tình, ở bên ngoài đều nghe thấy được.
Giang Hựu Đào liếc mắt nhìn Phó Thiệu Hoa một cái, nói: “Cháu chào dì Thiệu, cháu đến rồi ạ.”
Cuối cùng cũng mở ra, Thiệu Thanh đều không liếc mắt nhìn Phó Thiệu Hoa một cái, nắm tay Giang Hựu Đào chuẩn xác không nhầm, kéo cô bảo Cố Niệm Vi và Từ Mãn Thu vào nhà.
Nhà bọn họ là kiểu tứ hợp viện, nhà chính có ba gian, ngoài ba gian này ra còn có hai tòa nhà nhỏ.
Sân nhỏ ở giữa rất trống trải, ở của ra vào chỗ góc bếp Tây Bắc có một cái giếng, bên trái phòng bếp có một cái cây không rõ là gì.
Thiệu Thanh kéo Giang Hựu Đào tiến vào nhà chính, gian ngoài nhà chính là phòng khách, trên bàn tròn to đã đặt cơm và đồ ăn, gà vịt cá đều đủ cả, hơi nóng bốc lên, rõ ràng là nấu dựa theo thời gian bọn họ xuống xe.
Món chính là mì sợi và sủi cảo.
Cha của Phó Thiệu Hoa đang bày bát đũa, bọn họ vừa vào nhà thì bảo bọn họ ngồi xuống, Giang Hựu Đào còn chưa kịp phản ứng, một cô gái trẻ tuổi tóc ngắn bưng một chậu canh Thanh Hoa to tiến đến.
“Món ăn cuối cùng đã xong, canh thịt viên.”
Canh thịt viên được bày ở giữa cơm và đồ ăn.
Thiệu Thanh đã kéo Giang Hựu Đào tới nhìn, cũng hỏi tình hình đoạn đường này của bọn họ.
Người phụ nữ tóc ngắn để canh xuống xong, bà ấy nói với Giang Hựu Đào: “Đây là chị dâu cả của con, tên Giản Nhu.”
Giang Hựu Đào cười gọi một tiếng: “Chị dâu.”
Giản Nhu lấy một bao lì xì màu đỏ trong túi ra nhét vào trong tay Giang Hựu Đào: “Lần đầu gặp mặt, đây là chút tâm ý, cầm lấy đi.”
Giản Nhu rất thích Giang Hựu Đào, cha cô ấy ở nông trường cũng rất mệt mỏi, tuy lúc này được sửa lại án xử sai, nhưng cơ thể lại có bệnh.
Năm trước có một bác sĩ kê đơn thuốc của cha cô ấy, bên trong thuốc cần lộc nhung ngâm rượu, bọn họ thật sự không tìm được, nên viết thư dò hỏi Phó Thiệu Hoa.
Không lâu sau, Phó Thiệu Hoa gửi đồ đến, bên trong không chỉ có lộc nhung, còn có lộc huyết.
Đó là đồ tổ truyền của Lưu gia nhà chồng Từ Đại Chủy, biết rõ Giang Hựu Đào cần dùng, nên cho cô, lộc huyết cũng là ông ta giúp tìm người mua.
Đã có lộc nhung và lộc huyết, bệnh của cha cô ấy cũng đỡ hơn nhiều.
Bởi vậy còn chưa gặp mặt, Giản Nhu đã tràn ngập hảo cảm đối với Giang Hựu Đào.
Thiệu Thanh thấy Giản Nhu làm như vậy, trên mặt cười tươi như hoa, cũng lấy bao lì xì đã chuẩn bị trước nhét vào tay Giang Hựu Đào.
“Dựa theo tập tục nhà dì, bạn gái của con trai lần đầu tới cửa, cha mẹ nhà trai phải cho bao lì xì, cầm lấy, đừng từ chối.” Thiệu Thanh dịu dàng nói.
Giang Hựu Đào nhìn về phía Phó Thiệu Hoa, Phó Thiệu Hoa gật đầu với cô, sau đó cười đùa:
“Mẹ, con cũng muốn bao lì xì.”
Thiệu Thanh không có sắc mặt tốt với con trai như vậy: “Đi đi, đi sang một bên.”
Mọi người đều nở nụ cười, Phó Thiệu Hoa cũng không tức giận.
Thiệu Thanh chiêu đãi mọi người ăn cơm, Giang Hựu Đào mới ngồi xuống, Phó Thiệu Hoa lập tức múc một bát canh để trước mặt cô:
“Thời tiết lạnh, uống canh làm ấm cơ thể.”




Bạn cần đăng nhập để bình luận