Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 70 - Lưu quả phụ



Chương 70 - Lưu quả phụ



Chương 70: Lưu quả phụ
Giang Hựu Đào lại đúng lúc xen vào: “Không phải có một người sắp kết hôn à?”
Đám người Từ Đại Chủy đã sớm quen với lúc nói chuyện bát quái, Giang Hựu Đào cũng gia nhập vào thảo luận.
Thím Trương Nhị cười Giang Hựu Đào ngây thơ: “Vừa nghe là biết đứa nhỏ như cháu chưa biết thế sự hiểm ác, sắp kết hôn hay không thì ảnh hưởng gì? Nếu một người đàn ông thật sự muốn chiếm hời của phụ nữ, kết hôn hay không kết hôn có tác dụng gì? Giống như Lưu quả phụ ở đầu thôn chúng ta, cháu xem thử có bao nhiêu người đàn ông đã kết hôn suốt ngày đi ngang qua cửa nhà cô ta!”
Lưu quả phụ, người này Giang Hựu Đào có biết, từ xa cô đã nhìn thấy cô ta mấy lần, cô ta không có con, cứ thế thủ tiết, những năm gần đây, cô ta muốn tái giá, nhưng cả nhà chồng và nhà mẹ đẻ đều không cho, cứ như vậy, cô ta cũng chết tâm tái giá, mười năm trước cô ta ầm ĩ một trận, từ nhà chồng dọn ra ngoài, dựng một căn nhà hai gian ở đầu thôn, những năm gần đây đàn ông chưa từng đứt đoạn.
Mẹ chồng cô ta từng ầm ĩ qua, nhưng sau khi ầm ĩ vẫn như cũ không làm nên chuyện gì, Lưu quả phụ vẫn làm theo ý mình như trước.
Mọi người thích nhất là thảo luận mấy loại chuyện mang màu sắc này, Từ Đại Chủy nói nhỏ.
“Ngày hôm qua lúc tôi đi tiểu đêm nhìn thấy có người từ trong nhà Lưu quả phụ đi ra, tôi nhìn dáng người kia, hình như là Lâm Lão Trang.”
Một hòn đá dấy lên gợn sóng, thím Tưởng Tứ và thím Trương Nhị đều bị làm cho khiếp sợ.
Giang Hựu Đào lẳng lặng dịch bước chân, dựa sát vào người Từ Đại Chủy, phủi bụi đất trong tay đi, từ trong túi móc ra nắm hạt dưa đưa đến cho thím Tưởng Tứ lại chia cho hai người khác.
Thím Tưởng Tứ cho Giang Hựu Đào một vẻ mặt khen ngợi, cầm lấy hạt dưa bỏ vào trong miệng cắn.
Thím Trương Nhị nhổ vỏ hạt dưa ra, có chút không tin.
“Không thể nào, Lâm Lão Trang này là người trung thực, Triệu Xuân Hoa lại trông coi chặt như thế, ông ta dám có lá gan này sao?”
Trong thôn có không ít người đi tìm Lưu quả phụ, chồng thím Trương Nhị cũng qua đó tìm mấy lần, sau khi thím Trương Nhị biết đã treo ngược lên đánh cho một trận, đến nay không dám phạm vào ong bướm nữa.
Chồng thím Tưởng Tứ đến nay đã là khách quan trong nhà Lưu quả phụ, Nhưng trái tim bà ta đã sớm bị chồng làm tổn thương, sau khi hai người sinh con gái út tự động tách ra, ông ta thích tìm ai, thím Tưởng Tứ cũng mặc kệ, trước kia bà ta cũng có nhân tình, chỉ là sau này bà ta lớn tuổi không còn qua lại với nhân tình nữa.
Tình cảm của Từ Đại Chủy và chồng tốt đẹp, đến nay hai người chưa từng cãi nhau đến đỏ mặt.
Thím Tưởng Tứ đáp: “Cô đây là không hiểu rồi, đàn ông ấy à, bị quản càng nghiêm càng muốn tránh thoát đi ra ngoài, Triệu Xuân Hoa trông coi Lâm Lão Trang như cháu trai vậy, có ai không nhìn thấy ông ta rất ấm ức? Ông ta ở bên ngoài tìm người cũng là chuyện rất bình thường.”
“Không nói đến những chuyện khác, Lưu quả phụ này rất dịu dàng.” Sau khi không đặt đàn ông ở trong lòng, thím Tưởng Tứ cảm thấy cả người mình đều thăng hoa, đối với người phụ nữ từng có một chân với chồng mình như Lưu quả phụ, bà ta còn có thể tâm bình khí hòa mà đối đãi.
Thím Trương Nhị còn chưa đạt đến trình độ kia của thím Tưởng Tứ, đối với Lưu quả phụ cực kỳ không thích: “Chẳng lẽ ông ta không sợ nhiễm bệnh à.”
Từ Đại Chủy học theo câu văn nho nhã nghe được trong kịch nam: “Chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu.”
Ba người liếc nhau nở nụ cười bỉ ổi.
Giang Hựu Đào cúi đầu, giả bộ như bận rộn, khóe miệng lại sắp ngoác đến tận mang tai.



Bạn cần đăng nhập để bình luận