Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 382 - Thế giới thứ 8



Chương 382 - Thế giới thứ 8



Chương 382: Thế giới thứ 8
Buổi sáng một ngày này, Giang Hựu Đào thức dậy đi làm, vừa hay gặp kỹ sư điện mua lại nhà họ Thẩm ở số 1 hẻm Hạnh Phúc.
Hai người đối diện nhìn qua, hệ thống ăn dưa nhắc nhở.
“Kiểm tra đến thế giới nhỏ số tám “Cha nuôi” nam chính Đỗ Nguyên Châu, cốt truyện đang loading…”
“Kiểm tra được bản phụ của thế giới nhỏ số tám: “Không làm mẹ nuôi sói mắt trắng” nữ chính Hà Thục Lệ, cốt truyện đang loading…”
Đây là thế giới nhỏ mà từ trước đến giờ Giang Hựu Đào chưa từng gặp qua, lập tức mắt trợn to.
Đây là lần đầu tiên Giang Hựu Đào thấy trong một thế giới nhỏ tồn tại những hai quyển sách.
Trong nháy mắt tâm tư ăn dưa của cô dâng lên cao độ.
Chỉ là lúc này không có thời gian, hôm nay cô phải chạy bộ buổi sáng.
Sau khi học kỳ mới khai giảng, công việc ở trường đã có sự điều chỉnh, hiện tại Giang Hựu Đào là giáo viên dạy văn lớp 7-1. Đồng thời cũng là chủ nhiệm lớp 7-1. Lớp 6-1 sẽ giao cho hai giáo viên mới đến học kỳ này.
Bọn họ đi vào sau kỳ thi tuyển, một người mới tốt nghiệp giáo viên cấp ba, một người khác là thanh niên trí thức xuống Hà Lặc Câu, đến đây đã được nhiều năm.
Hai người đều là nam thanh niên trí thức, đối với phần công việc dạy học này rất nghiêm túc, so với Lâm Mạn Nhu và Cung Húc Ba đúng là khác biệt.
Lúc Giang Hựu Đào đến trường, sắc trời đã sáng, từng học sinh đang ở trên sân trường, dưới sự chỉ đạo của giáo viên thể dục duy nhất của trường cất bước chạy.
Giang Hựu Đào với tư cách là giáo viên chủ nhiệm lớp cũng phải chạy.
Cả một hành trình chạy, mặt cô không đỏ, tim đập không nhanh, cùng với mấy học sinh thở hổn hển đã thành hình ảnh đối lập.
Lúc này cũng chỉ mới 7 giờ 15, học sinh hướng đến nhà ăn.
Trước khi nghỉ đông, hiệu trưởng Hoàng đã đi xin cấp trên mở bếp, sau một kỳ nghỉ dài ngày, trường học đã tiến hành cải cách thật lớn.
Trường học thay đổi rất nhiều, từ cổng vào, bên trong là một sân rộng, hai bên là hai dãy phòng, một làm ký túc xá cho nữ, một bên làm ký túc xá cho nam, giữa là nhà ăn.
Quy định của học kỳ mới, trừ khi nhà ở công xã, nếu không mỗi học sinh đều cần ở trọ lại trường, mỗi tuần mỗi học sinh phải nộp một bó củi lửa cho trường, năm cân lương thực phụ.
Đã có nhà ăn lại có ký túc xá, đối với học sinh mà nói là rất tốt, bọn nhỏ càng thêm có nhiều thời gian để học tập, an toàn cũng được bảo đảm.
Nhưng đối với giáo viên mà nói vừa có lợi lại vừa có hại, nhưng có hại này ở trong mắt bọn họ không là gì, chỉ cần tốt cho học sinh, bọn họ vất vả một chút cũng được.
Hiện tại học sinh ở lại trường, tiết tự học có thể bắt đầu sớm và kết thúc muộn, trừ chuyện này, trọng trách trên vai bọn họ càng thêm nặng hơn, giống như hiện tại, lúc các học sinh đi ăn cơm, cô còn cần đi giám sát.
Chờ bọn nhỏ ăn no về phòng mới đến lượt bọn họ.
May mắn với tư cách giáo viên, lương thực trợ cấp của bọn họ đều trợ cấp về trường, nhà ăn mới đầu bếp đến nấu.
Đồ ăn của học sinh không đa dạng gì, dù sao kinh phí của nhà trường có hạn, nhiều nhất chỉ đủ cho bọn nhỏ ăn no.
Nhưng đồ ăn của giáo viên lại không giống thế, đầu bếp Lô sẽ biến đổi đa dạng nấu.
Giống như bữa sáng hôm nay, bánh ngô và cháo, rất chắc bụng.
Lúc Giang Hựu Đào đến nơi, Cố Niệm Vi đã lấy cơm cho cô, Giang Hựu Đào ngồi xuống bắt đầu ăn, dần dần cũng có các giáo viên khác đến.
Trong nháy mắt, căn phòng ăn hai bàn của giáo viên đã ngồi đầy người.
Ăn uống no đủ, tiếng chuông tự học vang lên, tiết tự học này là của Giang Hựu Đào.
Trải qua một học kỳ vất vả, cô đã bổ sung kiến thức cho lớp 7-2. Hiện tại tự học, các học sinh cũng rất tự giác học bài.
Giang Hựu Đào chậm rãi dạo bước trong các dãy bàn.
Thời đại nà có rất nhiều người đi học muộn, trong lớp có vài học sinh đã 16 – 17 tuổi, tuổi tác bọn họ xấp xỉ Giang Hựu Đào, nhưng bởi vì Giang Hựu Đào xuyên không đến, với tư cách người có linh hồn trưởng thành, từng lời nói cử chỉ của cô mang theo vẻ thành thục.



Bạn cần đăng nhập để bình luận