Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 569 - Thi đại học 1



Chương 569 - Thi đại học 1



Chương 569: Thi đại học 1
Qua đầu tháng ba, cô lại gửi một ít cho Trương Đức Trân.
Trương Đức Trân nói cho Giang Hựu Đào, gần đây có rất nhiều tin đồn bị bắt vì buôn đi bán lại, Giang Hựu Đào nghe thấy tin này thì hiểu ý, cô quyết định năm nay vẫn nên khiêm tốn một chút.
Sang năm đã thi đại học, cô không thể vì chuyện này mà bị lưu vào trong hồ sơ.
Qua tết, Tô Giai Ninh và Hà Thục Lệ đến huyện thành một chuyến, hai người thành bạn rất tốt, giống như Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi, cả ngày như hình với bóng.
Lục Hướng Tiền vẫn chưa chết, Tô Giai Ninh quyết định trước khi chưa mở ra cải cách, treo anh ta một hơi trước, đợi cải cách mở ra, cô ấy lại tiễn Lục Hướng Tiền đi gặp Diêm Vương.
Hai đứa con sói mắt trắng kia của anh ta, Tô Giai Ninh không để bụng, vẫn để ở nông thôn nuôi.
Bọn họ đến ký túc xá gia đình gặp mặt Giang Hựu Đào, cơm cũng không ăn lại trở về.
Thời gian như là con ngựa trắng qua kẽ hở, năm 1976 chỉ trong nháy mắt là qua, mà năm 76 đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Giữa tháng 5, Mạc Ngọc đeo đóa hoa đỏ chót, thành một chiến sĩ giải phóng quân quang vinh.
Khi cô ấy rời đi không lâu, học sinh lớp 8-2 thi tốt nghiệp, lần thi này vô cùng nghiêm khắc, muốn gian lận đều không có khả năng.
Lớp Giang Hựu Đào Cố Niệm Vi dạy thi đỗ khoảng 10 người, cộng thêm học sinh lớp khác nữa, lần thi này có thể nói là thu hoạch tràn đầy của huyện Dương Bình.
Tháng 9 khai giảng, Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi vẫn nhận lớp 8-2, Từ Mãn Thu cũng ở lớp này.
Đối với lớp này, Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi không hẹn mà cùng đẩy nhanh tiến độ học tập của bọn họ.
Rất nhiều tri thức cao hơn, hai bọn họ đều dạy.
Thuận tiện còn mời giáo viên tiếng Anh ăn bữa cơm, giáo viên tiếng Anh nghe bọn họ, cũng nghiêm túc dạy học hơn.
Năm 1977 như hẹn tới, mùa xuân qua đi, lập tức tiến vào mùa hạ.
Từ Mãn Thu đã đã thi thử xong vào tháng 6, dựa vào thành tích của cô ấy, cô ấy có thể đứng đầu trong kỳ thi.
Nhưng mà cô ấy cảm thấy chưa đủ, trong lúc nghỉ hè cô ấy vẫn học tập, cô ấy muốn học cao hơn, cô ấy cũng muốn đến đại học nhìn xem.
Tháng 8 đúng hạn tới, thủ trưởng Đặng triển khai “hội nghị chuyên đề về khoa học và giáo dục” tại thủ đô.
Trong cuộc họp, bộ giáo dục quyết định duy trì phương thức tuyển sinh đại học bằng đề cử, bị mọi người phản đối, tất cả đều vạch trần nhược điểm của phương pháp này, đồng thời ủng hộ việc khôi phục thi đại học.
Những ý kiến này được thủ trưởng Đặng giúp đỡ, tháng 8 đến tháng 9, bộ giáo dục mở họp tuyển sinh trường đại học lần nữa.
Thanh niên trí thức cả nước đều đang thảo luận chuyện này, bọn họ trốn đi, lén lút tụ tập một chỗ, thảo luận khả năng khôi phục thi đại học.
Vô số lá thư giống như bông tuyết bay về phía địa chỉ của bộ giáo dục.
Vô số thanh niên trí thức đang nôn nóng chờ đợi, nhất là đám thanh niên tri thức xuống nông thôn vô vọng trở về thành phố, bọn họ khát vọng cơ hội thay đổi vận mệnh này.
Có vô số thanh niên trí thức bật đèn đêm học, chỉ vì bổ sung những kiến thức còn thiếu của mình.
Cuối cùng đến tháng mười, khi gió thu thổi rơi lá vàng cuối cùng, tiết sương giáng lặng yên tới, cuối cùng trên báo cũng đăng khôi phục thi đại học cũng tổ chức kỳ thi vào một tháng sau.
Thấy tờ báo này, vô số người cầm báo ngồi xổm trên đất khóc to, cũng có người cầm báo chạy như bay trên đường, vừa chạy vừa tuyên bố tin tức tốt này cho mọi người.
Đám Giang Hựu Đào biết được tin xác thực, cùng nhau đi về phía hiệu trưởng Hà xin nghỉ.
Tuy hiệu trưởng Hà rất muốn giữ lại Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi, nhưng giống với ý của hiệu trưởng Hoàng lúc trước, bọn họ sẽ không ngăn cản người ta đi tới tiền đồ tốt hơn.
Hiệu trưởng Hà cầm thư từ chức của bọn họ, nói với bọn họ:
“Cảm ơn các cô đã dạy đến tiết cuối cùng cho bọn trẻ, các cô cứ chuẩn bị thi thật tốt, chúng tôi đợi tin tốt của các cô.”
Đám Giang Hựu Đào vẫn ở trong ký túc xá, vì để bọn họ có hoàn cảnh học tập tốt, đứa bé trong ký túc xá cũng không còn ầm ĩ như trước nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận