Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 213 - Bắt



Chương 213 - Bắt



Chương 213: Bắt
Đừng nói Triệu Vĩnh Lan nghĩ mãi không rõ, ở đây ngoại trừ Giang Hựu Đào, tất cả mọi người đều không tài nào hiểu được.
Giang Hựu Đào đúng lúc chỉ điểm: “Chuyện đó, tôi thấy là do Hạ Hà Vũ có ý đồ không chính đáng với Tô Chính Đường, mọi người nói xem, cô ta nhằm vào Vĩnh Lan như thế, có phải là biết trước kia Tô Chính Đường cho Vĩnh Lan trứng gà?”
Góc độ vấn đề này quá thần kỳ, đừng nói bản thân Triệu Vĩnh Lan, ngay cả người có kiến thức rộng rãi như Cố Niệm Vi nghe mà sửng sốt.
Triệu Vĩnh Lan còn quên mất cả khóc: “Chỉ bởi vì chuyện này? Một quả trứng gà, cô ta có bệnh à?”
Cố Niệm Vi khơi thông bế tắc của mọi người: “Lấy đầu óc của Hạ Hà Vũ, đây là chuyện rất có khả năng.”
Mọi người mồm năm miệng mười bàn luận chuyện này, chủ nhiệm Dương và đồng chí công an trực ban nghe xong đều cảm thấy không thể tin nổi.
Trên thế giới này thật sự có người vô lý như thế ư? Chỉ bởi vì người ta ăn một quả trứng gà từ người mà cô ta thích, cô ta lập tức hủy hoại cả đời người ta? Mà người mà cô ta thích còn chẳng phải chồng cô ta.
Đồng chí công an trực ban và chủ nhiệm Dương cũng được xem là người đã trải qua sóng to gió lớn, nghe thấy chuyện như vậy vẫn cảm thấy cạn lời.
Đồng chí công an quay đi gọi hai người đồng nghiệp đang ngủ, một người đi đến công xã tìm người nhà họ Hạ, một người ở trong đồn chủ trì đại cục.
Lúc này Hạ Hà Vũ đang tiến vào mộng đẹp.
Lần trước sau khi cô ta bị điểm thanh niên trí thức từ chối ngoài cửa đã suốt đêm về công xã, ở cửa nhà đợi đến sáng sớm, mẹ cô ta mềm lòng không nhìn được đứa nhỏ chịu tội, cho nên đưa cô ta vào nhà.
Mặc dù cha cô ta không để ý đến cô ta, nhưng cũng cam chịu chuyện cô ta về nhà ở, mấy ngày nay cô ta ở nhà, cuộc sống thật sự tiêu dao, mỗi ngày ngủ đến tự nhiên tỉnh, tỉnh dậy thì ăn cơm, ăn no thì đi chơi, cuộc sống quá có tư vị.
Còn về phần hai chị dâu có vui khi cô ta về nhà hay không, nhìn cô ta có vừa mắt hay không, nói thật Hạ Hà Vũ không để ý, hai chị dâu này của cô ta là kẻ ham tiền, mắt chỉ biết nhìn kẻ có tiền.
Nghĩ đến đời trước bọn họ khuyên cô ta có quan hệ tốt với Triệu Vĩnh Lan, Hạ Hà Vũ khịt mũi coi thường.
Cửa nhà họ Hà là do anh cả Hạ Hà Vũ mở, nhìn thấy công an đến nhà mình, anh ta lập tức tỉnh táo lại.
“Công an Hồ, công an Hứa, buổi tối như vậy, sao hai vị lại đến đây?”
Giọng nói của anh cả Hạ ở trong đêm khuya quả thực quá mức rõ ràng, cha mẹ Hạ Hà Vũ ở phòng phía đông, và anh Hai Hạ Hà Vũ đều truyền đến động tĩnh.
Cha mẹ Hạ Hà Vũ mặc quần áo đi xuống giường.
Công an Hồ trực ban chờ cha mẹ Hạ Hà Vũ đi ra mới nói.
“Hạ Hà Vũ có ở nhà không, có thì đi theo chúng tôi một chuyến.”
Sắc mặt người nhà họ Hạ đều thay đổi, đêm khuya công an đến nhà mời người, không ai cảm thấy đây là việc nhỏ cả, cha Hạ Hà Vũ móc thuốc lá trong túi quần ra mời hai vị đồng chí công an.
“Công an Hồ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy.”
Công an Hồ và cha Hạ Hà Vũ là người quen cũ, gần đây nhà họ Hạ vì đứa con gái này xem như mất sạch mặt mũi ở công xã, nếu không phải hai đứa con trai nhà họ Hạ đều đã kết hôn, chỉ sợ không có cô gái nào chịu gả vào nhà bọn họ.
Đều là người làm cha, công an Hồ nghĩ nhà mình mà có đứa con gái như Hạ Hà Vũ, chỉ sợ lòng muốn chết quách đi cũng có.
Ông ta không nhận thuốc lá mà cha Hạ Hà Vũ đưa, nhưng vẫn giải thích qua.
“Điểm thanh niên trí thức ở Liễu Thụ Câu xảy ra chút chuyện, theo như kẻ phạm tội đã khai, anh ta nghe sai sử của Hạ Hà Vũ nhà ông mới làm ra chuyện đó.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận