Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 707 - Thế giới 18



Chương 707 - Thế giới 18



Chương 707: Thế giới 18
Từ Mãn Thu ôm lấy Cố Niệm Vi một cái, lại ôm Giang Hựu Đào một cái, chỉ cười, nước mắt chảy ra.
Cô ấy của 4 năm trước, vẫn luôn không dám tưởng tượng mình sẽ có ngày này.
Không bị Từ Bảo Châu hấp thu sạch may mắn, không bị bà Từ đánh mắng, có thể ăn ngon một chút đã là toàn bộ tâm nguyện của cô ấy.
Hiện giờ cô ấy được các giáo viên coi trọng, người nào có thể biết rõ 4 năm trước, cô ấy lại mù chữ ngay cả tên mình cũng không biết rõ?
Từ Mãn Thu vĩnh viễn không quên được khi cô ấy được Giang Hựu Đào kéo ra khỏi dòng sông, cũng vĩnh viễn không quên được Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi từ phía sau núi lén lút tìm tới cô ấy.
“Cảm ơn chị Đào Đào, cảm ơn chị Vi Vi, không có hai chị, sẽ không có em ngày hôm nay.” Khi Từ Mãn Thu nói những lời này, yết hầu nghẹn ngào.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi cũng nhớ tới dáng vẻ Từ Mãn Thu bị Từ gia mắng chửi lúc trước, trái tim cũng ê ẩm.
Cho đến nay, cuối cùng Từ Mãn Thu cũng thoát ra được.
Cô ấy mới học năm nhất đã tham dự đề tài nghiên cứu của trường, đợi cô ấy tốt nghiệp, kém nhất cũng đảm nhận dạy học ở trường, với năng lực của cô ấy, thành tựu sau này đương nhiên không nhỏ.
Cố Niệm Vi lau nước mắt ở khóe mắt: “Ngày vui như vậy, kích động như thế làm gì, đi thôi, chị Vi Vi mời mọi người ăn cơm.”
Từ Mãn Thu rời khỏi trong lòng Giang Hựu Đào, lau nước mắt, Giang Hựu Đào hít sâu một hơi nói:
“Chị Vi Vi của em đã lâu không mời khách, hôm nay chúng ta phải ăn thật ngon bữa này mới được. Đi thôi.”
Ba người cùng nhau đi ra ngoài, Giang Hựu Đào trở về ký túc xá cầm ô, khi xuống bậc thang thì gặp một cô gái mặc váy trắng xách hành lý đi lên.
Giang Hựu Đào đối mặt với cô ta, Hệ Thống Ăn Dưa nói: [Đinh… Giám sát thấy nhân vật nữ chính của thế giới nhỏ số 18 Từ Ngải Hân trong “Trạng Nguyên thật giả năm 70”, đang truyền tống cốt truyện…]

Từ Ngải Hân xách một cái rương rất nặng, thấy đám Giang Hựu Đào đôi mắt cô ta sáng lên:
“Bạn học bạn học, có thể giúp tôi không? Tôi thật sự không khuân lên nổi.”
Giang Hựu Đào nhíu mày: “Đi, tôi giúp cô, bạn học cô ở ký túc xá nào?”
“203.” Từ Ngải Hân để rương xuống, một tay chống nạnh, một tay để trước người quạt gió.
“Vậy thì tốt quá, cùng một ký túc xá với chúng tôi.” Sau khi Cố Niệm Vi nói xong, khom lưng xách hành lý cho Từ Ngải Hân với Giang Hựu Đào.
Từ Ngải Hân nhìn về phía Từ Mãn Thu, sau đó bước chân nhẹ nhàng theo sát sau lưng mấy người.
Tới hành lang, cô ta vừa đi vừa nhìn.
Tuy Từ Ngải Hân là người sống lại, nhưng ở kiếp trước cô ta không thích đọc sách, khi còn bé cô ta cùng đi học với chị gái, đi được nửa đường cô ta sẽ không nguyện ý đi.
Bên cạnh khúc sông ở chân núi, Từ Ngải Hân làm gì cũng cảm thấy thú vị hơn đi học.
Nhưng mà sau này lớn lên, chênh lệch giữa cô ta và chị gái càng ngày càng lớn.
Cô ta gả cho Trương Lương Tài nhân viên rạp chiếu phim điện ảnh ở trấn trên, chị gái cô ta thi đỗ đại học, sau khi tốt nghiệp đại học gả cho bạn học Chư Hướng Phong, hai người dốc sức làm việc ở thủ đô, thời gian trôi qua rất hạnh phúc.
Chỉ riêng chuyện có con, đứa bé của Từ Ngải Hân chỉ có thể ở huyện thành đi học, con của chị gái cô ta thì có hộ khẩu thủ đô.
Che mẹ là thành phần tri thức, từ nhỏ cậu bé đã học cái này học cái kia, sinh ra ở ngay vạch đích.
Rõ ràng là chị em song sinh, chênh lệch lại lớn như thế, Từ Ngải Hân già rồi vẫn luôn trải qua trong khổ sở ghen tị.
Một lần tỉnh dậy, Từ Ngải Hân xuyên việt đến năm 78, lúc này Từ Ngải Hân nhân lúc chị gái không chú ý tới, cầm hành lý đã thu dọn xong cho chị gái cô ta, thẻ căn cước của chị gái cùng với tiền trong nhà, nhân lúc người trong nhà không chú ý tới đến thủ đô.
Từ Ngải Hân không sợ trong nhà cô ta phát hiện cô ta chạy trốn, cha mẹ bà nội đều thương cô ta, loại chuyện đoạt thư thông báo trúng tuyển của chị gái ruột là việc xấu trong nhà, cha mẹ cô ta sẽ giữ chị gái cô ta lại.
Hơn nữa thi đại học cũng không phải chỉ thi một lần, sang năm không thể tiếp tục thi sao?
Dù sao cô ta và chị gái cũng giống nhau, chị gái cô ta dùng tên của cô ta đi thi chẳng phải là xong sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận