Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 388 - Huyện thành



Chương 388 - Huyện thành



Chương 388: Huyện thành
Hệ thống ăn dưa sẽ chú ý chuyện bên kia, bởi vậy trong mấy ngày nay, ngay cả thời gian tán gẫu với Giang Hựu Đào cũng không có.
Nháy mắt đã đến cuối tuần, từ sáng sớm Giang Hựu Đào đã thức dậy, Cố Niệm Vi và Từ Mãn Thu còn đang trong mộng đẹp.
Giang Hựu Đào lấy xe đạp ra, đạp đi, lúc qua nhà số 1 hẻm Hạnh Phúc, cô thấy ba chị em Vu Đại Nha đứng ở bên ngoài sân nhỏ.
Lúc Giang Hựu Đào đi qua ba người, bọn họ không phát hiện.
“Hệ thống, hiện tại tình hình bên đó sao rồi?”
Gần đây hệ thống ăn dưa thường dùng 15 tiếng một ngày để chú ý động tĩnh bên đó, bởi vậy cực kỳ quen thuộc với tình huống.
“Thông qua Vu Đại Nha kiên trì không ngừng diễn khổ nhục kế, giả bộ đáng thương, hiện tại Đỗ Nguyên Châu rất đồng tình với bọn chúng, Vu Đại Nha vẫn luôn dạy em trai thứ của mình lấy lòng Đỗ Nguyên Châu như thế nào, làm sao để Đỗ Nguyên Châu nhận nuôi cậu ta.”
Những điều hệ thống ăn dưa nói là cốt truyện Giang Hựu Đào đã biết rõ, ở trong bản cha nuôi mà Vu Đại Nha là nhân vật chính kia, đầu tiên Đỗ Nguyên Châu nhận nuôi Vu Đại Hà nhỏ tuổi nhất, sau đó Vu Đại Nha và Vu Đại Xuyên quá đáng thương, anh ta không nhìn nổi, cho nên đi khuyên Hà Thục Lệ.
Lúc Hà Thục Lệ chưa sống lại là một người tốt, thấy Vu Đại Nha sống khổ như vậy còn như cũ không quên bảo vệ em trai, cô ấy rất đau lòng, lúc Đỗ Nguyên Châu nói nhận luôn hai đứa về nuôi, Hà Thục Lệ không phản đối.
Vào lúc đó Vu Đại Nha đã mười tuổi, chưa từng đi học, Hà Thục Lệ nói như vậy không được, đưa cô ta đến trường đi học.
Cô ta học tập không giỏi, Hà Thục Lệ lập tức phụ đạo cho cô ta, tóc tai cô ta luôn rối bời, còn có cả rận, mỗi ngày Hà Thục Lệ đều buộc tóc, định kỳ bắt rận cho cô ta.
Vu Đại Nha muốn học vũ đạo, sau khi cải cách mở cửa, Hà Thục Lệ đã báo danh lớp vũ đạo cho cô ta.
Trong lòng Giang Hựu Đào tự hỏi, một người mẹ nuôi làm đến phân lượng như cô ấy đã không còn gì chỉ trích nổi.
Lúc Hà Thục Lệ nuôi dưỡng Vu Đại Nha không suy nghĩ đến việc Vu Đại Nha có báo đáp mình hay không, cô ấy chỉ nghĩ như lúc cô ấy sống lại giúp mấy đứa trẻ nghèo khó kia, chỉ là lúc cô ấy có thừa lực, đủ khả năng giúp đỡ người cần mà thôi.
Nhưng cho dù như thế nào đi chăng nữa, Vu Đại Nha cũng không nên lấy oán trả ơn chứ?
“Hệ thống, mi nói xem Hà Thục Lệ sẽ làm như thế nào?”
Ở trong quyển phụ mà Hà Thục Lệ làm nữ chính, lúc trước Giang Hựu Đào chỉ đọc qua nội dung vắn tắt, làm thế nào để thoát khỏi Vu Đại Nha dây dưa, trong giới thiệu vắn tắt không viết, nội dung cụ thể còn chưa đọc trong sách.
Giang Hựu Đào rất hiếu kỳ.
Hệ thống ăn dưa không khóa ở trên người Hà Thục Lệ, cho nên đối với suy nghĩ của Hà Thục Lệ, nó cũng không đoán được.
“Tôi cũng không rõ.”
Vì vậy một buổi sáng chủ nhật, tâm tư tò mò luôn bị treo cao.
Giang Hựu Đào chuyển chủ đề, lại để hệ thống ăn dưa kể lại chuyện xảy ra ở nhà họ Đỗ trong thời gian này, rất nhanh đã đến huyện thành.
Từ lúc ở bên ngoài, hạt dưa đã được cô buộc ở ghế sau, cô vòng đến cửa sau nhà Trương Đức Trân, gõ cửa, chỉ một lát mẹ Trương Đức Trân đã đi ra.
Hai người không giao lưu gì, một tay giao hàng một tay giao tiền, Giang Hựu Đào nhanh chóng rời đi.
Chờ đến khi Giang Hựu Đào thay quần áo, đổi chiếc xe mua ở huyện thành lúc trước ra khỏi đã là tảng sáng, Giang Hựu Đào nhớ đến lần trước Triệu Vĩnh Lan nói xưởng đồ hộp gần tiệm cơm quốc doanh có bánh tiểu long bao rất ngon, cô đạp xe qua đó.
Đúng lúc nơi đây đông người nhất, phần lớn đều là công nhân mặc đồ màu xanh lam.
Giang Hựu Đào khóa xe đạp ở ngoài, sau đó đi vào bên trong, đứng xếp hàng ở chỗ đông người đứng nhất.
Phía trước cô là mấy cô gái đang ríu rít nói chuyện.
Giang Hựu Đào không nhìn kỹ, cùng hệ thống ăn dưa trò chuyện, nghe nó kể đủ loại bát quái trên diễn đàn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận