Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 694 - Không phản bác



Chương 694 - Không phản bác



Chương 694: Không phản bác
Chỉ cần tìm được cô gái bị anh em Tiêu Thành Bình chôn ở đâu, như vậy mọi chuyện Tiêu Thành Bình nói trong lúc ngủ mơ đều là thật không thể nghi ngờ.
Tiêu Thành Bình còn đang nằm mơ, lúc này anh ta mơ thấy lãnh đạo cũ của anh ta, lãnh đạo của anh ta bị người ta tố cáo bị điều xuống cơ sở rèn luyện vào bốn năm trước.
Vị lãnh đạo này dìu dắt Tiêu Thành Bình rất nhiều, Tiêu Thành Bình là người ông ta rất coi trọng, cũng là người ông ta nỗ lực chống lại ý đám đông đưa anh ta đến bộ đội đặc biệt.
Khoảng 2 năm trước, ông ta chết vì bệnh ở cơ sở rèn luyện.
Ở trong giấc mơ của Tiêu Thành Bình, ông ta cứ đứng cách đó không xa ánh mắt đau xót nhìn Tiêu Thành Bình, Tiêu Thành Bình nói:
“Ông đừng trách tôi, muốn trách thì trách ông đè xuống báo cáo thăng chức của tôi, ông muốn giống như trước đây vẫn dìu dắt tôi thật tốt sao?”
Đáp lại Tiêu Thành Bình, là ánh mắt thất vọng của thủ trưởng cũ.
Tiêu Thành Bình đã tỉnh lại, trước khi anh ta tỉnh lại đám quân nhân vốn tụ tập trong phòng anh ta như thủy triều tản đi.
Đầu Tiêu Thành Bình đầy mồ hôi, anh ta đứng dậy đi tới bên cạnh bàn rót một cốc nước uống cạn.
Nước lạnh như băng, xoa dịu trái tim bực bội kia.
Anh ta tiếp tục nằm trở về giường, nghĩ tới những người xuất hiện trong giấc mơ Tiêu Thành Bình xì một tiếng.
Đã chết bao nhiêu năm, vậy mà tất cả đều như xác chết vùng dậy ở trong giấc mơ của anh ta.
Có loại cảm giác xác chết vùng dậy trong giấc mơ thì sao?
Trực tiếp đến thực tế đi.
Tiêu Thành Bình trở mình, nằm trên giường tiếp tục ngủ.
Giang Hựu Đào quan sát hình ảnh, cô nói với Hệ Thống Ăn Dưa: [Người sáng tạo ra những thế giới nhỏ của bọn mi đúng là không biết chọn, loại đàn ông thối nát như vậy đều có thể thành nam chính. Một người tự phụ, tự đại như vậy, vậy mà có thể trở thành nam chính, còn có thể có quyền cao chức trọng, còn có thể sống lại!]
[Hơn nữa bùa thẩm phán này có phải là mua nhầm hàng giả hay không? Sao ngoại trừ Tiêu Thành Bình mơ thấy ác mộng ra, thì không có triệu chứng gì?]
Hệ Thống Ăn Dưa hiểu rất rõ chuyện này: [Chuyện đó, năm đó từng có một khoảng thời gian lưu hành loại nam chính này sao? Nam chính lượn lờ khu vực hắc ám, cả ngày trải qua sợ hãi, ăn bữa hôm lo bữa mai liếm máu trên đao mà sống, nhân vật nữ chính thì như mặt trời nhỏ xuất hiện trong sinh mệnh của anh ta, chiếu ra chút sáng rọi trong sinh mệnh u ám của anh ta.]
[Đây không phải là tiểu thuyết cứu rỗi dựa theo cuộc sống sao? Cảm động biết mấy! Lúc trước có bao nhiêu cô gái cảm động chảy nước mắt vì tình yêu của bọn họ ấy!]
Lời nói của Hệ Thống Ăn Dưa chạm vào điểm mù kiến thức của Giang Hựu Đào, cô chỉ đọc tiểu thuyết sau khi tốt nghiệp đại học, lúc đó tiểu thuyết gần như được tiêu chuẩn hóa, nam chính như vậy rất hiếm thấy.
Giang Hựu Đào ồ một tiếng: [Thật sự hi vọng người sáng tạo thế giới nhỏ này có thể hồn xuyên thành nhân vật nữ chính, trở thành “mặt trời nhỏ” trong thế giới u ám của nam chính. Tôi cũng hi vọng ý thức của thế giới nhỏ số 17 ngoại trừ tiếp nhận bùa thẩm phán ra, còn tiến vào trong cơ thể Dương Nguyệt Hà ở mỗi phó bản, thay cô ấy sống hết đời này tới đời khác.]
Sau khi Giang Hựu Đào nói xong, bất ngờ cảnh giác: [Mi còn chưa trả lời có phải bùa dùng để thẩm phán Tiêu Thành Bình là hàng giả hay không!]
Hệ thống tránh mà không đáp, khiến Giang Hựu Đào cảm thấy sinh nghi.
Cô quá quen thuộc nói lảng sang chuyện khác để tránh chuyện này.
Hệ Thống Ăn Dưa thấy động tác này của Giang Hựu Đào thì cảm thấy CPU của mình sắp bốc hơi: [Ký chủ ký chủ, cô sốt ruột như vậy làm gì? Cô hãy nghe tôi nói, không phải là tôi đang trả lời từng câu hỏi của cô sao?]
[Bùa thẩm lý và phán quyết này là thật, nhưng vì không để người của thế giới lớn trong thực tế phát hiện những thứ huyền học trong cửa hàng của hệ thống, uy lực giai đoạn đầu của đạo cụ loại bùa chú trừng phạt sẽ bị cắt giảm một chút. Nhưng mà những uy lực này sẽ tích cóp từng chút một, cuối cùng trong thời gian thích hợp sẽ bùng nổ ra.]
Ý thức của thế giới lớn cùng với đầu não không hi vọng một số chức năng của hệ thống bị triển lãm ra trước mặt người của thế giới lớn.
Giang Hựu Đào nói: [Mi nhìn mi xem, chuyện quan trọng như thế vậy mà không nói sớm, rất dễ khiến mọi người hiểu lầm, cãi nhau sẽ xấu hổ cỡ nào?]
Hệ Thống Ăn Dưa cười ha ha một tiếng, không dám phản bác.



Bạn cần đăng nhập để bình luận