Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 445 - Điều đi



Chương 445 - Điều đi



Chương 445: Điều đi
Nhưng có thể thi đỗ vào trung cấp đều là người nổi bật trong lớp, mà người kém hơn thì lên cấp ba.
Công xã Tảo Hương đã nhiều năm không có học sinh thi đỗ vào trung cấp rồi, năm nay có tất cả 5 học sinh thi đỗ, năm người đó, là khái niệm gì?
Học sinh huyện thành cũng chỉ có ba người thi đỗ mà thôi, những công xã khác một người cũng không có.
Học sinh cấp hai Tảo Hương phần đông đều là dân quê, thi đỗ năm người cũng đại biểu cho năm đứa nhỏ có thể xoay người.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi liếc nhau: “Chuyện này rất tốt, làm giáo viên, chúng tôi vui thay cho các em ấy.”
Hiệu trưởng Hoàng thở dài: “Lãnh đạo trong huyện thành sau khi biết được tình hình của các cô, muốn điều các cô đến huyện thành, lệnh thuyên chuyển ở chỗ này, hai cô nhanh chóng đi báo danh đi.”
Biên chức giáo viên đều được báo lên bộ giáo dục, Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi dạy chưa đến một năm đã có thành tích tốt như vậy, lãnh đạo trường học đương nhiên nhìn mà thèm, lệnh thuyên chuyển này đến rất hiển nhiên.
Người thường đi đến chỗ cao, so với công xã, hai người Giang Hựu Đào đương nhiên muốn đến huyện thành.
Hiệu trưởng Hoàng cũng vui thay cho bọn họ.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi từ trường học đi ra, bọn họ thật sự không nghĩ đến bản thân trong thời gian ngắn lại lên chức, bọn họ cho rằng mình sẽ ở lại Tảo Hương đến khi khôi phục thi đại học.
Cố Niệm Vi hỏi Giang Hựu Đào: “Đi sao?”
“Đi.”
Sao lại không đi chứ, con người Giang Hựu Đào rất hiện thức, có thể đến huyện thành ở, cô tuyệt đối không ở công xã, nếu hiện tại quốc gia mở danh ngạch trở về thành phố, cô nhất định không nói hai lời xách quần áo rời đi.
Cố Niệm Vi cũng muốn đi: “Vậy Mãn Thu làm sao bây giờ?”
“Con bé thi đỗ trung học, chúng ta lên trung học xem qua, xem có thể đưa con bé vào học trung học ở huyện thành không, nếu không được, con bé học ở công xã, chờ đến lúc được nghỉ lại lên huyện thành.”
Cũng chỉ đành như thế thôi.
Về đến nhà Giang Hựu Đào nói lại chuyện thuyên chuyển công tác cho Từ Mãn Thu nghe, sau khi nghe xong, Từ Mãn Thu cảm thấy rất buồn, cô ấy biết mình sẽ không thể luôn ở chung với hai chị, chỉ là thời khắc này đến quá nhanh.
“Sợ gì chứ, bọn chị cũng đâu đi xa, ngay ở huyện thành, em có thời gian thì đi tìm bọn chị, hơn nữa chị và chị Niệm Vi của em còn chuẩn bị đưa em vào huyện thành học trung học nữa, đến khi đó chẳng phải chúng ta vẫn có thể ở chung một chỗ sao?”
Đến huyện thành đi học, chuyện này Từ Mãn Thu không dám nghĩ, có thể đi học ở công xã, cô ấy đã rất vui rồi.
Trước hôm khai giảng, Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi đến trường học ở huyện thành báo danh.
Mặc dù hai người mới đến nhưng trường học ký thác kỳ vọng rất cao với bọn họ, để cho bọn họ dạy lớp ban hai, sau khi làm thủ tục nhập chức xong, Giang Hựu Đào lại hỏi chuyện của Từ Mãn Thu.
Thầy chủ nhiệm xem xong kết quả học của Từ Mãn Thu, lập tức đánh nhịp muốn học sinh này.
Vừa mới đi học hơn một năm đã nhảy bốn lớp, thành tích thi còn đứng đầu, ai không cần người đó là kẻ ngu!
“Học phí miễn phí toàn bộ!” Đối với học sinh giỏi, trường học huyện thành không chút keo kiệt.
Giang Hựu Đào cười híp mắt gật đầu: “Cảm ơn chủ nhiệm Hà, cảm ơn chủ nhiệm Hà.”
Chủ nhiệm Hà cười như phật di lặc vậy, sau khi đám người Giang Hựu Đào rời đi, thầy chủ nhiệm đi đến phòng làm việc của hiệu trưởng.
Ngày hôm sau các giáo viên trung học trong huyện thành đều về quê.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi dùng thời gian một ngày để chuyển nhà, phòng thuê ở Tảo Hương bọn họ chưa trả, tiền thuê nhà đến tháng chạp mới hết hạn.
Trường học chia cho bọn họ ký túc xá riêng, một căn phòng nhỏ sáu mét vuông, để một chiếc giường một mét hai, một chiếc bàn, còn lại không bao nhiêu không gian.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi vẫn là hàng xóm, Từ Mãn Thu ở trọ ở trường.
Tất cả đều vui vẻ, trừ Phó Thiệu Hoa có cảm giác mất mát.
Trước kia anh chỉ cần đạp xe mấy bước là có để đến nhà người yêu gặp mặt, bây giờ phải đi xe một lúc lâu mới gặp được.
Ngày đầu tiên khai giảng, Giang Hựu Đào nhìn thấy mấy học sinh quen mắt trong lớp, có người thiếu chút nữa đã thi đỗ trung cấp, cũng có người thành tích tương đối tốt ở Tảo Hương.
Bọn họ đều bị trường trung học huyện thành đào đến.
Nhìn thấy những gương mặt quen thuộc đó, Giang Hựu Đào vui vẻ.
Ngày đầu tiên nhận sách theo thông lệ, các học sinh giới thiệu về bản thân, sau đó là quét dọn.
Buổi chiều Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi đến cửa hàng bách hóa mua đồ, lúc ra cửa gặp Trương Đức Trân và Thẩm Minh Viễn bạn trai của cô ấy.
Giang Hựu Đào hướng bọn họ chào hỏi, sau đó không nghĩ đến lại có thông báo.
“Đinh… Kiểm tra ra nam chính số 10 Thẩm Minh Viễn, nữ phụ Trương Đức Trân: Trở lại 1975 yêu em, nội dung cốt truyện đang loading…”



Bạn cần đăng nhập để bình luận