Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 151 - Phản bác



Chương 151 - Phản bác



Chương 151: Phản bác
Rõ ràng thời đại này học sinh cấp ba có thể làm giáo viên tiểu học, chỉ cần tốn chút tiền và quan hệ, Tô Chính Đường có thể bưng bát cơm nhà nước, thế nhưng Tô Trường Sơn lại không muốn tiêu tiền.
Chu Nguyệt Mai nghĩ đến đây rất thống hận.
Tô Trường Sơn không muốn tiêu tiền cho con trai nhà mình, nhưng lại sẵn lòng tiêu tiền lên người tiện nhân Triệu Xuân Hoa kia.
Thời này học nghề đâu dễ làm? Chẳng những phải hầu hạ cả gia đình sư phó, còn không được một xu tiền lương, có thể ăn được một bữa cơm no đã là sư phó rộng lượng.
Tô Trường Sơn một chút cũng không vì Tô Chính Đường suy nghĩ.
Mới hai năm ngắn ngủi, tay Tô Chính Đường đã trở nên thô ráp, vừa đến mùa đông đã nứt ra cái miệng to như bông tuyết vậy.
Chu Nguyệt Mai nhìn ở trong mắt, đau ở trong lòng.
Đột nhiên biết được lúc trước việc con trai út không thi đỗ còn có nguyên nhân khác, Chu Nguyệt Mai không nhịn được.
Tô Dương nghe xong lời nói của Hạ Hà Vũ, anh ta một chút cũng không hoảng hốt.
“Hạ Hà Vũ, em muốn ly hôn thì ly hôn, ăn không nói có bôi nhọ anh như thế làm gì? Lúc trước em rơi xuống nước, là anh và chú út cùng nhau cứu em lên, việc này mọi người đều biết, bây giờ em hỏi như vậy là có ý gì? Còn nữa, chuyện chú út anh không thi đỗ, có ai mà không biết nguyên nhân là do bà ngoại để chú ấy ăn đồ thiu, dẫn đến bị đau bụng, bây giờ em muốn hắt nước bẩn này lên đầu anh à?”
“Không nghĩ đến Hạ Hà Vũ, em vì đạt được mục đích của mình, tâm tư thế mà ác độc như vậy, khắp nơi khắp chốn châm ngòi quan hệ giữa chú cháu anh, nhiều năm như vậy, anh thật đúng là đã nhìn nhầm em.”
Thời buổi này đi học đều là chế độ năm hai hai, lúc vừa mới lên cấp hai không bao lâu, trên đường Hạ Hà Vũ về nhà trượt chân rơi xuống nước. Đúng lúc Tô Chính Đường và Tô Dương đi ngang qua, Tô Chính Đường biết bơi lập tức kéo Hạ Hà Vũ lên.
Khi đó Tô Dương nhận ra Hạ Hà Vũ, bèn đưa áo khoác phủ lên người cô ta.
Lúc đó đã vào cuối thu, trời lạnh, gió thổi lên người cực kỳ lạnh. Tô Chính Đường sợ bị cảm lạnh cho nên về ký túc xá thay quần áo.
Sau khi Hạ Hà Vũ tỉnh lại chỉ thấy một mình Tô Dương canh giữ bên người cô ta, tính tình Hạ Hà Vũ mang theo cố chấp, cho dù Tô Dương đã giải thích từ trong nước cứu cô ta lên còn có một người khác, nhưng cô ta vẫn không tin.
Trái lại cảm thấy “tiểu lôi phong” như anh ta làm việc tốt không lưu danh, cảm thấy phẩm cách của anh ta quá cao thượng.
Bởi vì chuyện này quan hệ giữa Hạ Hà Vũ và hai chú cháu nhà họ Tô cực kỳ thân thiết, về sau dần dần cô ta thích người trầm mặc ít nói nhưng lại giàu trách nhiệm như Tô Chính Đường.
Mà người cùng cô ta đấu võ mồm, tính cách hoạt bát, diện mạo không được như Tô Chính Đường là Tô Dương, bị cô ta coi thành bạn tốt.
Ở bên Tô Chính Đường là do Hạ Hà Vũ theo đuổi trước, chuyện điên cuồng nhất mà cô ta từng làm chính là vào ngày sinh nhật của Tô Chính Đường, cô ta làm trò trước mặt mọi người tặng quà cho anh ta.
Còn ở trước mặt mọi người bày tỏ, dưới sự ồn ào của bạn học xung quanh, Tô Chính Đường đồng ý cùng cô ta kết làm đối tượng.
Chẳng qua sau khi cùng Tô Chính Đường ở bên nhau chưa được bao lâu, cô ta cảm thấy Tô Chính Đường ít nói quá nhàm chán, không thi đỗ cấp ba chỉ là lý do mà cô ta tìm để chia tay mà thôi.
“Ngay từ đầu anh đã nói với em người cứu em không phải anh, bây giờ em lải nhải dài dòng như vậy có ích lợi gì?”
Ngay từ đầu Tô Dương quả thật đã nói qua những lời này, chỉ là khi đó Hạ Hà Vũ không tin, cảm thấy quan hệ hai chú cháu bọn họ tốt, Tô Dương làm gì cũng muốn dẫn theo Tô Chính Đường mà thôi.
Thời gian trôi qua, Hạ Hà Vũ đã sớm quên mất chuyện này.
Cô ta chỉ nhớ Tô Dương mạo danh Tô Chính Đường cứu mình, lúc này Hạ Hà Vũ rất xấu hổ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận