Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 759 - Tố cáo



Chương 759 - Tố cáo



Chương 759: Tố cáo
Hai chị em Bạch gia nhìn thấy bà Bạch đi về phía bọn họ, sợ tới mức gan đều đứt.
Bà Bạch gây ra bóng ma quá lớn cho bọn họ, cho dù bà Bạch bị thương hai người vẫn sợ hãi.
Thấy bà ta càng ngày càng gần, Bạch Diễm Lan đẩy Bạch Ngọc Lan ra ngoài, Bạch Ngọc Lan lao về phía bà Bạch đang nâng dao.
Cô ta quay đầu, trong đôi mắt tràn ngập khó tin nhìn Bạch Diễm Lan.
Bà Bạch cười lạnh lùng, loại người tốt bụng thối nát như Bạch Ngọc Lan bà ta nhìn nhiều.
Bản thân không được như ý, còn muốn làm chúa cứu thế của người khác.
Lúc trước Bạch Ngọc Lan để Bạch Diễm Lan sinh con cho Vương Lâm Cường, trong lòng có mục đích gì bà Bạch biết rất rõ.
Nhưng mà Vương Lâm Cường cho Bạch Ngọc Lan tiền, bà ta có thể coi như không biết.
Bạch Ngọc Lan là cây rụng tiền của bà ta, đối với cây rụng tiền này, chỉ cần cô ta không quá phận, có chút tâm tư nhỏ đều là chuyện bình thường.
Nhưng bà Bạch không cho phép bị phản bội, còn không cho phép bị đứa bé mình nuôi lớn phản bội.
Bà Bạch vươn tay lên trước, khi tay sắp đâm trúng bụng Bạch Ngọc Lan tay bà ta bị Giang Hựu Đào cầm lấy.
Sức lực của Giang Hựu Đào rất mạnh, bà Bạch bị giữ chặt không thể cử động.
Giang Hựu Đào nói: “Mẹ con đánh nhau cần dùng tới dao sao?”
Bà Bạch thường ngày giả vờ hiền từ biến mất không thấy, chuyển sang thành loại lạnh lùng:
“Đừng quản chuyện không liên quan tới mình, buông tay.”
Giang Hựu Đào không thèm để ý.
Tuy nhân phẩm Bạch Diễm Lan nát bét, cô ta bị đâm hai nhát Giang Hựu Đào không thèm để ý, nhưng Bạch Ngọc Lan suy nghĩ thay Bạch Diễm Lan, vừa rồi còn giải vây cho Bạch Diễm Lan, Giang Hựu Đào không thể để bà Bạch thương tổn cô ta.
Bạch Ngọc Lan tạm thoát khỏi nguy hiểm, cô ta xoay người tát Bạch Diễm Lan một cái:
“Sói mắt trắng, uổng công tôi đối xử tốt với cô như vậy.”
Bạch Ngọc Lan vừa tát như vậy, Bạch Diễm Lan đau đến mức nước mắt chảy ra: “Chị, chị, chị, em không cố ý. Em là quá sợ hãi.”
Bạch Diễm Lan giải thích.
Bạch Ngọc Lan phi một tiếng với Bạch Diễm Lan: “Cô sợ tôi không sợ sao? Không phải là tôi vẫn đi ra cứu cô à?”
Bạch Diễm Lan ấp úng không nói gì.
Lúc này ngoài cửa lại có một đám người tràn vào, là mấy người vừa vặn đi ngang qua cửa Bạch gia, thấy Bạch Diễm Lan cầm dao đâm bà Bạch thì có người báo công an.
Vì tiện cho Giang Hựu Đào, cách cửa ngõ phố nhỏ Liễu Thụ không xa mới xây một đình trực ban, mỗi ngày đều có quân nhân mặc thành đồ công an trực ở đó.
Vừa nghe thấy quần chúng báo cảnh sát thì bọn họ chạy tới đây.
Thấy Giang Hựu Đào cũng ở đây, một số người biết tính đặc biệt của Giang Hựu Đào lập tức biết rõ ở đây tuyệt đối có chuyện.
Giang Hựu Đào cũng gặp người dẫn đầu mấy lần, mờ mịt gật đầu với bọn họ.
Quân nhân dẫn đầu xụ mặt: “Nghe nói chỗ mấy người dùng binh khí đánh nhau, hiện giờ đi theo tôi một chuyến.”
Quân nhân và công an là người đời này bà Bạch không muốn tiếp xúc.
Giang Hựu Đào buông tay bà Bạch ra, bà Bạch giấu dao vào trong tay áo, lau máu chảy trên đầu ra:
“Không dùng binh khí đánh nhau, không dùng binh khí đánh nhau, chỉ là mẹ con mâu thuẫn một chút mà thôi. Trưởng quan, đây là chuyện nhà của chúng tôi.”
Kiếp trước bà Bạch là hoa khôi, có một số quan quân trợ trận cho bà ta, bà ta đã quen xưng hô người tham gia quân ngũ là trưởng quan.
Xưng hô này vừa truyền ra, lập tức khiến mọi người chú ý.
Từ sau khi Tân Hoa Hạ thành lập, ai nhìn thấy giải phóng quân và công an chẳng xưng hô là đồng chí?
Bà Bạch gọi là trưởng quan, chẳng phải là xưng hô trong hoa lâu thời xã hội cũ sao?
Bà Bạch vừa mới nói xong, bản thân cũng sửng sốt.
Mấy năm nay bà ta sống quá thoải mái, lòng cảnh giác mất đi, vừa thấy những quân nhân này đã quên nên xưng hô thế nào.
Bạch Ngọc Lan nhìn bà Bạch một lát, lại nhìn mấy quân nhân, nhếch miệng quả quyết mở miệng.
“Đồng chí công an, tôi muốn tố cáo.” Bạch Ngọc Lan chạy về phía đám công an.
“Tôi muốn tố cáo Bạch Song Nguyệt giết người chôn thi thể, tổ chức ép buộc phụ nữ làm gái.”
Trước đây cô ta không phản kháng bà Bạch, là bị bà Bạch đánh sợ, cô ta cũng cảm thấy như vậy vẫn có thể sống được, đã quen sống như vậy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận