Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 366 - Tò mò



Chương 366 - Tò mò



Chương 366: Tò mò
“Sau khi mẹ anh nghe đầu đuôi câu chuyện, tìm Thiệu Hồng Niên đến trước mặt hỏi, sau khi biết chuyện này là thật, bà ấy gửi món quà này đến cho anh.”
“Bà ấy nói, tất cả hành động của Thiệu Hồng Niên, nếu truy cứu ngọn nguồn, thật ra rất không tôn trọng nữ tính, anh ta tiện tay giúp một cô gái, lại muốn từ trên người cô gái đó đạt được thứ gì đó, bởi vậy mới hỏi địa chỉ của đồng chí Cố.”
“Sau đó còn đi tìm, đây là chuyện rất không tôn trọng người ta, là một người phụ nữ, bà ấy cảm thấy rất có lỗi vì hành động của Thiệu Hồng Niên.”
“Sáng sớm 30 tết, anh gọi điện thoại về nhà mới biết được chuyện này, đồng thời kẹp tóc cũng được gửi đến, anh nghĩ đúng lúc quà năm mới mà anh chuẩn bị cho em đã tới, bởi vậy mới cầm đến đưa cho em, chứ không có suy nghĩ nào khác.”
“Nếu như vì chuyện này mà mang đến suy nghĩ không tốt cho mọi người, anh ở đây xin lỗi, là anh nói không đủ chu toàn, rất xin lỗi.”
Tối ngày hôm qua, sau khi Phó Thiệu Hoa trở về vẫn luôn suy nghĩ đến chuyện này, hôm nay trên đường đến, anh còn đang nghĩ nên giải thích cẩn thận với Giang Hựu Đào, kết quả còn chưa mở miệng đã bị Giang Hựu Đào kéo ra ngoài.
Phó Thiệu Hoa ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, lập tức giải thích chuyện này.
Anh xin lỗi rất chân thành, Giang Hựu Đào thở dài một hơi, dẫn anh đến nhà bếp, lại để cho anh tự mình nói chuyện này với Cố Niệm Vi.
Dù sao người mà Thiệu Hồng Niên không tôn trọng cũng không phải cô.
Sau khi Cố Niệm Vi nghe xong, cô ấy nhận lấy kẹp tóc.
Đồng thời cũng rất hứng thú với mẹ của Phó Thiệu Hoa.
Cô ấy hỏi Phó Thiệu Hoa:
“Đồng chí Phó, có thể mạo muội hỏi qua, mẹ của anh làm gì không?”
Phó Thiệu Hoa đáp: “Mẹ tôi làm chủ nhiệm hội phụ nữ của xưởng trang sức Thủ Đô, bà ấy từng phát biểu rất nhiều lần về giải phóng phụ nữ trên báo thanh niên Thủ Đô, cũng chính vì lẽ đó bà ấy mới cảm thấy tức giận về hành động của Thiệu Hồng Niên như vậy.”
“Bà ấy không phải vì tôi mà ra mặt.”
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi liếc nhau một cái, lập tức bắt đầu kính nể Thiệu Thanh – Mẹ của Phó Thiệu Hoa.
Cố Niệm Vi nói: “Nhờ anh chuyển lời giúp tôi đến bà ấy, nói tôi cảm ơn.”
Phó Thiệu Hoa gật đầu với cô ấy, lại nhìn Giang Hựu Đào, Giang Hựu Đào cười với anh, Phó Thiệu Hoa cũng cười theo.
Trong lòng cũng theo đó buông xuống.
Anh nghĩ, mâu thuẫn đầu tiên kể từ khi anh và Giang Hựu Đào quen biết, anh đã vượt qua an toàn.
Chẳng qua Giang Hựu Đào vẫn còn nghi hoặc, cô nhân lúc Cố Niệm Vi không chú ý, nhỏ giọng hỏi Phó Thiệu Hoa:
“Anh nhắc đến em như thế nào với cha mẹ anh vậy?”
Lời nói của Giang Hựu Đào lại khiến cho mặt Phó Thiệu Hoa đỏ rần lên.
Anh ấp úng không nói lời nào, chờ Cố Niệm Vi đi ra khỏi phòng bếp, anh mới nói.
“Không phải khi đó ông nội anh bị bệnh, phải về nhà một chuyến sao? Sau đó ông khỏe lại, anh vội vã trở về, mẹ anh thuận miệng trêu một câu, khi đó anh không trả lời chính diện, nhưng bà ấy lại đoán ra”
“Anh và Quách Khải An là bạn thân, giữa bọn anh không có bí mật gì, sở dĩ cậu ta nói với mẹ anh chuyện này, cũng bởi vì cậu ta biết anh họ anh là người như thế nào, anh ta nhất định sẽ đến trước mặt anh nói chuyện thị phi.”
“Vốn dĩ lần này Quách Khải An không tính dẫn anh ta theo, kết quả không cẩn thận bị anh ta nghe được, anh ta mặt dày mày dạn đi theo, Quách Khải An đi đến nhà vệ sinh, anh ta cũng hận không thể đi theo, kỳ nghỉ của Quách Khải An có hạn, cho nên đành dẫn anh ta đi cùng.”
“Ngày đó lúc tiễn bọn họ về, cậu ta đã xin lỗi anh rất nhiều.”
“Lần này mặc dù mẹ anh biết rõ sự tồn tại của em, nhưng bà ấy sẽ không can thiệp vào việc chúng ta chung đụng với nhau, chuyện này em yên tâm.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận