Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 253 - Kết án



Chương 253 - Kết án



Chương 253: Kết án
Không lỗ, còn bớt được rất nhiều phiền phức.
Từ Mãn Thu không nghĩ đến sẽ là kết quả này, soạt một cái, vành mắt đỏ lên.
Giang Hựu Đào xoa đầu cô ấy.
Cơ thể này của cô cũng chỉ lớn hơn Từ Mãn Thu một tuổi, nhưng từ nhỏ cho dù ăn uống thiếu thốn cũng cao đến 1m7, hiện tại cô ăn ngon, trong khoảng thời gian này đã phát dục tốt, Từ Mãn Thu thấp hơn cô nửa cái đầu, cũng chỉ khoảng 1m5, vừa nhỏ lại thấp.
Có lẽ ở một mình cũng tốt, công điểm mà Từ Mãn Thu kiếm được cũng đủ nuôi sống cô ấy, hơn nữa còn có cô và Cố Niệm Vi coi chừng mà.
Triệu Vĩnh Lan cực kỳ đồng tình với Từ Mãn Thu, cô ta nói.
“Trong khoảng thời gian này em ở với bọn chị, trong phòng chị có chỗ trống.”
Lý Vân Anh và Trương Tuệ Tuệ đều không phản đối.
Ấn tượng của chủ nhiệm Vương về thanh niên trí thức của Liễu Thụ Câu lại tốt hơn mấy phần, không nói đến những chuyện khác, mấy đứa nhỏ này rất lương thiện.
Bí thư Thẩm thấy đám người Lưu Mãn Trụ đã bàn bạc rõ ràng, bèn nói.
“Được rồi, cứ quyết định như vậy đi, mấy người tính toán công điểm của tiểu đồng chí Từ Mãn Thu, lương thực mà cô bé ấy nên được hưởng chia cho cô bé, lại cho cô bé một phần bồi thường.”
Bí thư Thẩm giải quyết dứt khoát, việc bố trí cho Từ Mãn Thu cứ quyết định như vậy.
Từ Mãn Thu chính thức ở chỗ điểm thanh niên trí thức.
Công xã.
Sau khi kế toán Từ bị bắt thì nản lòng thoái chí, khai ra hết hành động mấy năm gần đây.
Hai ngày đầu bị bắt, Từ Chí Cường và Lý Ngân Phượng còn dựa vào niềm tin chống chọi, ảo tưởng các vị lãnh đạo trên huyện thành mà trước kia bọn họ có quan hệ tốt cứu mình.
Nhưng sau khi đợi mấy ngày còn chưa thấy người, Từ Chí Cường không ôm hy vọng nữa, thời gian Lý Ngân Phượng sụp đổ còn sớm hơn.
Sau khi bà cụ Từ đến đồn công an, đối với lời khai của Từ Tùng và Từ Bách kiên quyết không nhận, nhưng bà ta không có gì để chứng minh chính mình chưa từng nói, sau khi trải qua nhiều lần công an thăm hỏi điều tra, nhận định tội của bà ta.
Bà ta và kế toán Từ phong kiến mê tín, lại xúi giục Từ Tùng và Từ Bách phóng hỏa, thuộc về tình tiết nghiêm trọng, phạm nhiều tội cùng lúc, bị phán giam giữ có thời hạn 10 năm.
Từ Tùng và Từ Bách phạm tội phóng hỏa bị phán bảy năm.
Từ Chí Cường và Lý Ngân Phượng chưa từng có nhiều tham dự về phong kiến mê tin, nhưng cũng bị phán bảy năm.
Từ Bảo Châu là nhân vật trung tâm trong lần phong kiến mê tín này, bị phán 10 năm, cô ta bị giam giữ riêng.
Ngày hôm sau, Từ Bảo Châu tiếp bước vết xe đổ của Hạ Hà Vũ, bị đưa lên thủ đô.
Từ Chí Cường không muốn ngồi tù, cũng không muốn đến nông trường, vì để lập công, cũng vì trả thù, ông ta khai hết tội đám lãnh đạo trước có quan hệ tốt với mình.
Lần này toàn bộ lãnh đạo huyện Dương Bình đều rung chuyển, nhổ củ cải trắng lên mang theo bùn, liên tục có người rơi đài, chức vụ người sau cao hơn người trước.
Nhưng những chuyện này không liên quan gì đến đám người Giang Hựu Đào.
Phòng của Từ Mãn Thu đã sớm dựng xong, một căn phòng nhỏ gần phòng nhóm Giang Hựu Đào, là phòng đơn, giường đất cùng loại với hai người bên Giang Hựu Đào, cũng có một hành lang nhỏ.
Mặc dù phòng ở nhỏ, nhưng đầy đủ.
Từ Mãn Thu thỏa mãn không thôi, cô ấy chưa từng vui như vậy.
Sau khi bà cụ Từ bị đưa đi, đám người Vương Thiện Hỉ đi đến huyện thành, nhận được xác nhận tuyển công nhân, lập tức chuẩn bị đi.
Kì thi của xưởng đồ hộp tổ chức vào ngày lập đông, ngoại trừ Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi, người còn lại đi hết, Chu Chấn Viễn cũng xen lẫn trong đó, không ai để ý đến anh ta.
Từ Mãn Thu chờ mọi người đi hết, mới hỏi đám người Giang Hựu Đào.
“Chị Vi Vi, chị Đào Đào, hai người không đi thi sao?”
Giang Hựu Đào lắc đầu: “Bọn chị không định vào xưởng.”
Từ Mãn Thu tri kỷ không hỏi vì sao, cô ấy cũng không có thời gian hỏi.
Trong khoảng thời gian này, cháu gái và cháu trai Từ Đại Chủy đến tìm đám người Giang Hựu Đào học bù, Từ Mãn Thu cũng đi học theo.



Bạn cần đăng nhập để bình luận