Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 473 - Trách



Chương 473 - Trách



Chương 473: Trách
Giang Hựu Đào đang nói chuyện với Cố Niệm Vi, thì có người gõ cửa, còn chưa đợi bọn họ nói chuyện, người gõ cửa đã tự động đi vào trong phòng.
“Ai da, cô Giang cũng ở đây sao?”
Người nói chuyện là cô Triệu, tuổi của cô ta khá lớn, không ở ký túc xá dành cho người độc thân, mà dẫn theo chồng con ở khu người nhà phía sau.
Hiện giờ Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi dẫn dắt lớp ban đầu của cô ta, cô ta ghét bỏ học sinh lớp này quá nghịch ngợm, không thích dạy, tự mình đi dạy lớp 7.
Sau khi Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi tiếp nhận lớp này, dạy các học sinh dễ bảo, cô ta đến dạy lớp 7 cũng không có mấy học sinh nghe lời cô ta, cô ta lại cảm thấy học sinh mình vất vả khổ cực dẫn dắt bị đám Giang Hựu Đào hái được quả đào.
Rất không cam lòng.
Tiết an toàn chiều hôm nay, trong đám giáo viên nữ toàn trường, phần lớn đều tham gia, cô ta nằm trong phần nhỏ không tham gia.
Giang Hựu Đào ngoài cười nhưng trong không cười, hiện giờ trong lớp mà bọn họ dạy bảo, Cố Niệm Vi là giáo viên chủ nhiệm, nhưng cô và cô Triệu từng tiếp xúc không ít.
“Đúng vậy, muộn thế này rồi, cô Triệu tìm chúng tôi có chuyện gì sao?” Bên ngoài trời đã tối, chưa đến 10 phút sẽ hoàn toàn tối đen.
Cô Triệu không quan tâm Giang Hựu Đào có biểu cảm gì, tự mình kéo ghế ngồi xuống.
Cô ta dùng giọng điệu tiền bối, trưởng bối nói chuyện: “Nếu như cô Giang cũng ở đây, vậy đỡ mất công lát nữa tôi phải đi tìm.”
“Cô Giang, cô Cố, các cô đúng là quá mức hồ nháo, đang yên đang lành, lại dạy tiết an toàn gì đó cho các học sinh? Con gái của tôi đang học lớp 7, con bé vừa mới trở về đã nói với tôi những nội dung mà các cô nói, ai da, đúng là khiến tôi mắc cỡ chết đi được.”
Cô Triệu nhớ tới những lời đó, tức đến mức mặt đỏ rần:
“Bọn họ còn nhỏ như vậy, các cô đã nói linh tinh với bọn họ nào là trứng thụ tinh, nào là thay đổi trên cơ thể của con gái. Đây không phải là nói lung tung sao? Các cô như vậy là làm bẩn tư tưởng thuần khiết của bọn họ.”
Từ lúc cô Triệu nghe nói đám Giang Hựu Đào muốn dạy tiết an toàn này, lập tức biểu hiện ra thái độ không tán thành, nhưng thái độ của cô ta không đủ nặng nhẹ, không ai nguyện ý để ý tới cô ta.
Ngày hôm qua con gái cô ta trở về nói nội dung tiết học đám Giang Hựu Đào dạy, trong đầu cô Triệu ong ong.
Cô ta nhẫn nại nấu xong cơm, khi chồng con đang ăn cơm, cô ta mới có thời gian rảnh tới đây khởi binh hỏi tội.
Giang Hựu Đào đã sớm biết rõ mở tiết này, bọn họ nhất định sẽ bị nhà trường chất vấn, nhưng bọn họ không ngờ người tìm tới cửa đầu tiên là cô Triệu.
Giang Hựu Đào không hoảng hốt chút nào, nhìn thẳng cô Triệu:
“Cô Triệu, cô cũng là người làm công tác văn hóa, nội dung mà chúng tôi nói có gì không chính xác sao?”
Chính xác thì chính xác, cô Triệu không dám nói không chính xác:
“Tôi không nói nội dung mà cô nói không chính xác. Tôi nói là, cô không nên nói những lời như vậy với các học sinh.”
“Vì sao không thể nói? Bọn họ đã hơn mười tuổi, nên hiểu cũng đã hiểu, cơ thể cũng đang phát dục, lúc này tôi dạy bọn họ bảo vệ mình có gì không? Cô biết rõ có bao nhiêu đứa bé vì không biết cách bảo vệ mình, bị người xấu tổn thương không?”
“Cô dạy học sinh cũng đã hơn 10, 20 năm, cô chưa từng gặp học sinh như vậy ư? Cô gặp được, cô xử lý như thế nào đây?”
Đối diện với ánh mắt cường thế của Giang Hựu Đào, cô Triệu có chút chột dạ nhìn về phía khác.
Đương nhiên là cô ta từng gặp tình huống như vậy.
Đó là bốn năm năm trước, có một học sinh tới tìm cô ta, nói cô ấy bị người ta xâm phạm, cô ta hỏi rõ tình hình thỏa mãn tò mò của mình xong, thì nói với học sinh kia, sở dĩ cô ấy chịu loại tội này là vì thường ngày không đứng đắn, ruồi bọ không bâu trứng không nứt.
Sau này học sinh kia không đi học, vì cô ấy có thai, bị người nhà cưỡng ép trở về lập gia đình.



Bạn cần đăng nhập để bình luận