Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 377 - Điên khùng



Chương 377 - Điên khùng



Chương 377: Điên khùng
Qua tháng, thời tiết càng ngày càng ấm, mấy cơn gió xuân thổi qua, cỏ ven đường ló đầu từ trong đất, đại thụ cũng nảy chồi non.
Trong trường học có hai cây táo đang ra hoa, hoa trắng, đến gần sẽ thấy mùi táo xộc vào mũi, tươi mát thanh nhã còn mang theo chút ngọt.
Trường học đã sớm khai giảng, Từ Mãn Thu được Giang Hựu Đào đi cửa sau nhét vào lớp sáu tiểu học làm học sinh, hiện tại cô ấy đã không kịp về nấu cơm trưa.
Giang Hựu Đào dạy hết tiết buổi sáng, sau đó về nấu cơm, mới vừa vào nhà chưa được bao lâu, Tô Giai Ninh đã đi đến, cô ấy đưa đến món khoai tây hầm xương.
Sau đó Giang Hựu Đào nhắc đến bát quái của Đường Uyển: “Bây giờ cô ta có chút điên điên khùng khùng, ba ngày trước cha cô ta lại để cô ta đi xem mắt, kết quả cô ta vừa gặp người ta đã sợ hãi khóc lóc bỏ chạy, nói nhà kia ở trong núi, có hai anh em, lấy cô ta về là muốn để cô ta làm vợ chung cho hai người.”
“Còn nói cái gì mà một thôn toàn mấy lão già độc thân, cô ta bị bán ra ngoài làm công cụ sinh con cho người ta, gào khóc nức nở.”
“Chọc cha cô ta giận gần chết, cha cô ta cảm thấy Đường Uyển cố ý, cho cô ta xem mắt năm người, người nào cô ta cũng nói như vậy.”
Đây cũng là do ý thức của thế giới nhỏ thứ bảy làm, nó thật sự chịu đủ Đường Uyển gây tai họa cho thanh niên tốt, cho nên che giấu cảm giác của cô ta, nhưng chỉ cần là đàn ông mà cô ta nhìn thấy đều có gương mặt như những người đàn ông trong mơ.
Giang Hựu Đào đã phân tích qua, Đường Uyển vẫn luôn muốn liên tục sinh con, không phải vì cô ta thích trẻ con mà là muốn thông qua việc sinh đứa nhỏ đạt được sự chú ý của chồng và gia đình nhà chồng.
Cô ta cảm thấy liên tục sinh con là biểu hiện cho việc tình cảm của cô ta và chồng sâu đậm, là biểu hiện của việc chồng để ý đến cô ta, bởi vậy mỗi lần cô ta cảm thấy tình cảm hai người không tốt, cô ta lại nghĩ đến việc sinh thêm một đứa, kéo trái tim chồng quay về.
Bởi vì phần lớn đàn ông có lương tâm, lúc vợ sinh con sẽ luôn đối xử tốt với cô ta hơn một chút.
Thế nhưng mấy người đàn ông trong mộng lại không giống thế, bọn họ đông như vậy, mỗi người đều không có tình cảm gì với cô ta.
Cô ta sinh con cho những người này cũng không đạt được sự an ủi từ những người kia.
Thậm chí khi cô ta vừa sinh con chưa được hai ngày, bọn họ không để ý việc trên người cô ta không sạch sẽ, đè nặng trên thân cô ta làm loại chuyện đó.
Đường Uyển mơ mộng được người ta che chở, không chiếm được sự che chở của đàn ông, cô ta sẽ không muốn sinh nữa.”
“Sau này liệu cô ta sẽ thế nào?” Ngoài miệng Giang Hựu Đào lo lắng, nhưng trong bụng vui như nở hoa.
Ý thức thế giới nhỏ thứ bảy làm hay lắm, loại phụ nữ như Đường Uyển nên trừng trị cô ta như vậy, để cho cả đời này cô ta không dám đi gây tai họa cho những thanh niên có tiền đồ tốt kia.
Tô Giai Ninh chưa nói được nhiều đã phải đi, mùa xuân đến đến, sân nhà cô ấy lớn, cô ấy phải sửa sang lại, sau đó chồng chút rau, hoa.
Mỗi ngày giày vò Lục Hướng Tiền, trong tay cô ấy có tiền bồi thường của anh ta, hai đứa nhỏ nuôi ở nông thôn, mỗi tháng cho hai tệ, chị dâu của cô ấy đã vui mừng không thôi, cô ấy trở về làm đồ ăn ngon, có tiền, thời gian rảnh rỗi, còn không phải quan tâm gì, thời gian vui vẻ.
Giang Hựu Đào nấu cá sốt cà chua, lại hấp một con tôm hùm, tách thịt ra, lúc này Từ Mãn Thu và Cố Niệm Vi đã về.
Đối với chuyện trong nhà thường xuyên xuất hiện mấy đồ hải sản tươi mới, Từ Mãn Thu thấy nhiều không trách, thỉnh thoảng Cố Niệm Vi còn lôi hải sản trong không gian mình ra.
Dưới sự dẫn dắt của Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi, Từ Mãn Thu cũng thích ăn hải sản tươi.
Nhất là tôm hùm rưới nước tương gừng hành tây, ngon đến mức làm cho cô ấy sắp nuốt luôn đầu lưỡi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận