Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 454 - Khốn kiếp



Chương 454 - Khốn kiếp



Chương 454: Khốn kiếp
Ngưu Đại Phương lập tức bùng nổ:
“Sao cha của Trương Đức Trân có thể như thế! Con là con rể của ông ta mà ông ta không giúp con sao? Uổng phí lúc trước mẹ còn thấy ông ta thông tình đạt lý. Con không vào cửa nhà ông ta cũng tốt, nhưng mà mẹ phải nói rõ, con không kết hôn với Trương Đức Trân cũng được, nhưng con không thể lấy Nguyễn Mạn Ny.”
“Cô ta chỉ là bé gái mồ côi, 17-18 tuổi đã không biết xấu hổ bò lên giường của con, còn mang thai, xấu hổ muốn chết. Cô ta mang thai, còn không biết là đứa bé của ai đâu.”
Ở trong lòng của Ngưu Đại Phương, Thẩm Minh Viễn có thể tìm một đối tượng của con nhà làm quan, thì có thể tìm được người thứ hai.
Cha của Trương Đức Trân không giúp Thẩm Minh Viễn chút nào, cha vợ này không cần.
Mất đi Trương Đức Trân, Ngưu Đại Phương không đau lòng.
Nhưng Nguyễn Mạn Ny thì tuyệt đối không thể vào cửa nhà bà ta, điều này để người ngoài biết rõ, sẽ nhìn nhà bà ta kiểu gì?
Ngưu Đại Phương cần mặt mũi, bà ta sợ đi ra cửa bị người ta đâm cột sống!
Thẩm Chấn Quân cũng không đồng ý:
“Mạn Ny ở nhà chúng ta là coi như con gái nuôi dưỡng, lúc này lại trở thành con dâu bên ngoài sẽ nói mấy lời không dễ nghe. Mẹ con đã nghe ngóng xong, trong ba ngôi nhà bên cạnh có một lang trung kê thuốc phá thai rất tốt, trước đây đám con gái trong ngõ hẻm của huyện thành đều tìm ông ta kê đơn thuốc. Hoàn toàn không có vấn đề gì.”
Thẩm Chấn Quân nói lời thấm thía:
“Minh Viễn à, cha biết rõ con thích đứa bé Mạn Ny kia, đừng nói là con, bọn cha cũng thích, nhưng có một số chuyện chúng ta không thể làm. Nếu con thực sự không bỏ được Mạn Ny, vậy thì con bé sẽ không lập gia đình, trước đây các con sống chung với nhau thế nào, sau này cứ sống chung với nhau như vậy là được.”
Lời nói của Thẩm Chấn Quân, lại khiến tức giận của Giang Hựu Đào tăng cao.
Thẩm Chấn Quân coi Nguyễn Mạn Ny thành cái gì?
Trở thành đồ nhà ông ta có thể tùy ý giày xéo sao?
Cái gì mà đám con gái trong ngõ hẻm?
Không phải là chỉ đám phụ nữ làm buôn bán da thịt đó sao?
Còn không cho Nguyễn Mạn Ny lập gia đình, muốn người ta trước đây sống chung với Nguyễn Mạn Ny thế nào, sau này cứ sống chung với Nguyễn Mạn Ny thế ấy?
Bọn họ sống chung với nhau thế nào?
Bên ngoài là anh em, trên thực tế là tình nhân ư?
Là nha hoàn và thiếu gia!
Thẩm Minh Viễn không tán thành lời nói của Thẩm Chấn Quân:
“Chuyện này có gì đâu, miệng mọc trên người người khác, cứ để bọn họ nói đi. Con và Mạn Ny sống hạnh phúc chẳng phải là được sao?”
Thẩm Minh Viễn còn chưa nói xong, đã bị Ngưu Đại Phương tát một cái:
“Nói mấy lời ngốc nghếch như vậy làm gì, con còn trẻ tuổi, không biết rõ cái gọi là miệng đời đáng sợ! Con có thể vào xưởng đồ hộp làm việc, không biết có bao nhiêu người đỏ mắt đâu.”
“Nếu bị người ta tố cáo con, đến lúc đó ngay cả bát sắt con cũng không có!”
Lời nói của Ngưu Đại Phương khiến Thẩm Minh Viễn lập tức đổi giọng.
Hiện giờ cách cải cách mở cửa còn mấy năm, bát sắt này anh ta không thể ném, anh ta cũng không muốn trở về làm ruộng, bán mặt cho đất bán lưng cho trời, một năm cũng không tiết kiệm được mấy.
Hơn nữa đợi mấy năm nữa xưởng đóng cửa, chỉ cần mua đứt xưởng này, vậy chính là một số tiền lớn, là tiền vốn của anh ta.
“Chuyện đó được rồi, nhưng mà không thể để lang trung kê thuốc phá thai, phải đến bệnh viện.” Thẩm Minh Viễn lùi về sau một bước.
Ngưu Đại Phương liếc mắt nhìn Thẩm Chấn Quân một cái: “Được được.”
Giang Hựu Đào từng gặp nhiều người buồn nôn, nhưng buồn nôn như vậy vẫn là lần đầu tiên thấy.
Trong sách đứa bé của Nguyễn Mạn Ny đã không giữ được, cũng thực sự là phá ở bệnh viện lớn.
Trương Đức Trân và Cố Niệm Vi cũng trợn mắt há miệng.
Nhất là Trương Đức Trân.
Cô ấy đã đến Thẩm gia mấy lần, ở trong ấn tượng của cô ấy, cha của Thẩm Minh Viễn không nói nhiều lắm, nhưng thoạt nhìn rất hiền lành.
Mẹ của Thẩm Minh Viễn rất nhiệt tình, đừng nói là nói chuyện với người nào, trên mặt cũng kèm theo ba phần cười.
Khi ăn cơm, mẹ của Thẩm Minh Viễn ngồi sát bên cạnh Nguyễn Mạn Ny, từ lúc ngồi vào bàn ăn chỉ sợ Nguyễn Mạn Ny không với tới đồ ăn, vẫn luôn gắp đồ ăn cho cô ấy.
Nguyễn Mạn Ny vô cùng ngại ngùng, từ lúc cô ấy vào cửa, không nói với người ta mấy câu.
Nhưng hiện giờ cô ấy nghe được gì?



Bạn cần đăng nhập để bình luận