Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 636 - Dây dưa



Chương 636 - Dây dưa



Chương 636: Dây dưa
Đám Trương Tự Cường rời đi, Cố Niệm Vi lập tức cảm thấy khó hiểu:
“Không phải là cha mẹ sao? Sao Trương Lâm Tịch gặp bọn họ không vui chút nào? Bình thường ở ký túc xá chỉ nghe cô ta nói chồng cô ta đối xử tốt với cô ta cỡ nào, chưa từng nghe nói tới cha mẹ cô ta.”
Giang Hựu Đào nói:
“Có lẽ đúng, cô xem bọn họ giống nhau như vậy mà. Có thể là vì cô ta không để ý tới phản đối của người nhà, tự mình gả cho thanh niên ở nông thôn? Cha mẹ không vui lòng, tìm tới cửa?”
Cố Niệm Vi cảm thấy lời Giang Hựu Đào nói rất có đạo lý.
Bởi vì ngày thường Trương Lâm Tịch biểu hiện được sủng ái đến mặt dày, người cũng quá vô liêm sỉ, nói chuyện làm việc tràn ngập mùi vị phong kiến.
Từ trước tới nay Cố Niệm Vi không nghĩ tới việc Trương Lâm Tịch là người xuyên việt.
Hai ngày này nhiệt độ giảm xuống, trời lạnh hơn, Cố Niệm Vi nói có người bán khoai lang nướng ở bên ngoài.
Giang Hựu Đào quyết định đi ra ngoài mua trở về ăn.
Bọn họ chậm rãi đi ra ngoài trường, Cố Niệm Vi dẫn Giang Hựu Đào đến chỗ bán khoai lang nướng.
Khi đi đến một hẻm nhỏ, Giang Hựu Đào nghe thấy giọng Ninh Lôi đã lâu không nghe thấy:
“Thầy Lục, rõ ràng là thầy cũng thích em, vì sao không chịu thừa nhận!”
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi liếc mắt nhìn nhau một cái, đứng tại chỗ không đi nữa.
Lúc này mới đi tới lập tức có thể ăn dưa, vui vẻ cỡ nào?
Nếu không phải quá lạnh, thời tiết lạnh đeo găng tay ăn hạt dưa rất khó, cô nhất định đã ăn hạt dưa!
Bên kia Lục Phi Chương giải thích với Ninh Lôi N+1 lần:
“Bạn học Ninh Lôi, tôi không thích em, trước đây không có, sau này cũng không có. Hơn nữa tôi đã kết hôn, mong em tự trọng.”
Sau khi Lục Phi Chương nói xong, trong ngõ nhỏ truyền tới tiếng bước chân, Ninh Lôi đuổi theo ra:
“Lục Phi Chương, anh biết không Đỗ Tầm An đã đến nhà em cầu hôn, nếu anh lại không đồng ý như vậy, em sẽ gả cho anh ta.”
Lục Phi Chương thật sự không có một chút cảm giác đối với Ninh Lôi, nói thích gì đó đều là lời vô nghĩa, anh ta nói:
“Chúc hai người đầu bạc răng long. Ngàn vạn lần đừng tới gây tai họa cho người khác.”
Lục Phi Chương đi từ trong ngõ nhỏ ra, đúng lúc thấy được Cố Niệm Vi và Giang Hựu Đào, anh ta gật đầu với hai bọn họ sau đó rời đi.
Trong tay anh ta còn có một miếng thịt, anh ta đi ra ngoài là mua thịt, kết quả vừa đến đầu ngõ thì bị Ninh Lôi chặn đường.
Khoảng thời gian này, Ninh Lôi luôn trong tối ngoài sáng nói mấy lời mờ ám, lén lút, Lục Phi Chương thấy cô ta là cảm thấy phiền.
Anh ta hi vọng người phụ nữ tên Ninh Lôi này tranh thủ thời gian kết hôn lập gia đình đi, nếu không anh ta thật sự không nhịn được.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi đi qua đầu ngõ, Ninh Lôi không thấy bọn họ, ngồi ôm đầu gối khóc đến tê tâm liệt phế.
Chuyện giữa Đỗ Tầm An và Ninh Lôi đã tuyên truyền đầy trong trường, thậm chí có người từng thấy Ninh Lôi và Đỗ Tầm An chui vào trong rừng cây nhỏ của trường.
Đã như vậy, Ninh Lôi còn có thể thông đồng với Lục Phi Chương sau lưng Đỗ Tầm An.
Không thể không nói, lá gan đầu óc của Ninh Lôi thật lớn.
Cố Niệm Vi cũng bội phục cô ta.
Ninh Lôi quá ngu, Giang Hựu Đào không thích để ý tới cô ta.
Không có vầng sáng của nữ chính trong cốt truyện nhỏ, người cha vẫn luôn sủng ái cô ta cũng đã tỉnh ngộ không lau mông cho cô ta nữa.
Với chỉ số thông minh đó của cô ta, có thể chơi đùa Đỗ Tầm An sao?
Không phải là cô ta rất thích tha thứ cho người khác sao?
Vậy đời này cô ta tiếp tục tha thứ đi.
Với tính cách của Đỗ Tầm An, đến lúc đó chắc chắn không tránh thoát ngoại tình, Ninh Lôi có nhiều cơ hội bày ra rộng lượng, thiện lương của cô ta.
Cuốn sách thuộc về Ninh Lôi ở trên giá sách đã xám tới cực hạn, nhìn dáng vẻ không lâu sau sẽ hoàn toàn xám lại.
Giang Hựu Đào suy nghĩ, đợi Ninh Lôi kết hôn với Đỗ Tầm An, bọn họ sẽ vòng quanh với nhau giống như kiếp trước, quyển sách này sẽ nhanh chóng tiến vào trạng thái xám toàn bộ.
Tới đầu hẻm kế tiếp có người đang bán khoai lang, nằm ngoài dự kiến người bán khoai lang nướng là một cô gái mười tuổi, trông rất xinh đẹp, gương mặt to cỡ bàn tay, đôi mắt giống như nước mùa thu, khi cười rộ lên có hai cái răng hổ nhỏ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận