Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 442 - Cha mẹ đẻ



Chương 442 - Cha mẹ đẻ



Chương 442: Cha mẹ đẻ
Không biết vì sao, sau khi biết mình không phải người nhà họ Mạnh, Mạnh Lâm Nghi thở phào một hơi, cô ấy tỉ mỉ đọc qua tư liệu đổi nhầm con, sau đó cười một tiếng.
Bài quá cũ rích, chiến loạn qua đi, hai nhà Mạnh La đồng thời sinh ở một bệnh viện, y tá đưa nhầm, bế sai hai đứa bé.
Loại ôm nhầm này, đời trước Mạnh Lâm Nghi đã thấy nhiều trong phim và tiểu thuyết, một chút cũng không cảm thấy mới mẻ gì, đứa nhỏ bị nhà họ La ôm sai, ở nhà họ La nhận lấy nền giáo dục theo nguyên chủ Mạnh Lâm Nghi tất nhiên khác biệt.
Mạnh Lâm Nghi nghĩ, nếu như mình không xuyên đến, hoặc cô ấy không có group bao lì xì, cô ấy được nhà họ La nhận về, liệu cô ấy có đi theo con đường thật thiên kim mà phim truyền hình hay diễn không.
Bị cha mẹ ruột coi nhẹ, bị những người ở giai cấp trên nhà mẹ ruột khinh bỉ, sau cùng ngày qua ngày ghen ghét trở nên hoàn toàn thay đổi.
Mạnh Lâm Nghi chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy mệt mỏi, cô ấy sợ phiền phức, cô ấy hỏi: “Đứa nhỏ bị nhà họ La ôm nhầm có ổn không?”
“Sống rất tốt.” Người đến đưa tư liệu cho Mạnh Lâm Nghi nói.
Đứa bé bị nhà họ La ôm sai kia là bé trai, nhà họ La không nhiều con cháu, mỗi một đứa nhỏ đều là bảo vật, từ nhỏ đã được bồi dưỡng, hiện tại đang đi học ở trường y thủ đô, thành tích rất tốt, dáng dấp không được tốt lắm, chỉ bình thường, nhưng ở niên đại này hoàn toàn xứng đáng thiên chi kiều tử.
“Vậy là được rồi.” Mạnh Lâm Nghi không phải là nguyên chủ Mạnh Lâm Nghi, hiện tại ở trong nhận thức của cô ấy là vừa xuyên qua đến, cho dù là cha mẹ Mạnh cũng được, cha mẹ La cũng được, cô ấy đều không có lòng trung thành.
Lúc bị người ta ho có muốn quay về nhận nhà họ La không, Mạnh Lâm Nghi suy nghĩ một chút rồi từ chối: “Như bây giờ đã rất tốt, cần gì để bọn họ biết chuyện này lại tìm phiền não.”
Nhưng chuyện Mạnh Lâm Nghi bị ôm sai vẫn bị nhà họ La biết, cha mẹ La làm sao cũng không nghĩ đến, nuôi con trai mười mấy năm lại không phải con ruột của mình, cũng không nghĩ đến con gái ruột của mình ở nhà họ Mạnh sống khổ như vậy, mà con trai nhà họ Mạnh lại được bọn họ trăm ngàn sủng ái lớn lên.
Người nhà họ La đến gặp Mạnh Lâm Nghi, cha mẹ Mạnh Lâm Nghi nhìn cô ấy, hai mắt rưng rưng, trong lòng Mạnh Lâm Nghi lại rất bình tĩnh, cô ấy chỉ hỏi thăm cha mẹ La: “Hai người đưa tôi về, vậy La Tụng thì sao? Các người dự định đối xử với anh ta như thế nào?”
Cha mẹ La trầm mặc, La Tụng là đứa nhỏ bọn họ nuôi lớn, hai bên thân thiết, trước khi biết ôm sai, La Tụng vẫn luôn là sự kiêu ngạo của bọn họ.
Mạnh Lâm Nghi nói: “Cứ như vậy đi, hai người không nỡ La Tụng, tôi cũng không quên được mười mấy năm qua sống ở nhà họ Mạnh như thế nào, cứ như vậy sẽ tốt cho tất cả.”
Mạnh Lâm Nghi không phải nguyên chủ, mười mấy năm sống khổ trước đó không phải cô ấy chịu, cô ấy không có tư cách thay nguyên chủ đưa ra quyết định gì.
Cô ấy không muốn cũng không làm được cùng La Tụng chung sống hòa bình, bị ôm sai không phải La Tụng sai, càng không phải nguyên chủ Mạnh Lâm Nghi sai, nhưng hơn mười năm này, La Tụng tiếp nhận giáo dục tốt đẹp ở nhà họ La, không lo ăn lo mặc, mà nguyên chủ Mạnh Lâm Nghi còn nhỏ đã phải phục vụ một nhà lớn nhỏ.
Ích kỷ thì ích kỷ, mục tiêu của cô ấy rộng lớn, mỗi một ngày, mỗi một ngày mỗi một giây đều đang cùng thời gian, sinh mệnh chạy đua, cô ấy còn có rất nhiều chuyện chưa làm xong, cô ấy sẽ không tốn thời gian trên người nhà họ La.
Giang Hựu Đào tắt màn hình tiếp sóng khí, ra ngoài rửa mặt, chờ đến khi cô ấy đi ra, nghe được nữ chính Đường Uyển thích sinh con đã lập gia đình, rất trùng hợp, người mà cô ta gả chính là thằng ngốc con nhà chủ nhiệm Cách ủy hội của Uông gia hôn.
Người đàn ông 18, 19 tuổi còn rúc vào ngực mẹ và chị dâu đòi bú sữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận