Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 661 - Nghi ngờ



Chương 661 - Nghi ngờ



Chương 661: Nghi ngờ
Có tác dụng gì chứ, thứ trên người ông ta đã sớm bị đám người này đào ra, nếu không phải sợ thả tên tâm thần này ra sẽ khiến bách tính khủng hoảng, đội trưởng Hứa đã sớm ném tên này ra ngoài.
Ăn cơm xong, không làm việc còn nói mấy lời linh tinh, nếu vào 10 năm trước khi ông ta còn trẻ, ông ta đã đánh chết tên này.
Bỗng nhiên Cố Hán Thân trở về, đội trưởng Hứa vô cùng kinh ngạc: “Sao đột nhiên trở về? Bên Hà Huấn Nhiêu xảy ra vấn đề gì ư?”
Chuyện Hà Huấn Nhiêu có được hệ thống còn chưa được chứng thực, anh ta vẫn không thể bị sở nghiên cứu đánh số.
Cố Hán Thân lắc đầu, lật một tờ tư liệu trong tay, đặt lên trên bàn:
“Đội trưởng Hứa, ông nhìn chỗ này xem, có hai cô gái phát hiện ra chồng của Hứa Thanh Thanh là Hà Huấn Nhiêu, một người là Giang Hựu Đào, người còn lại là Cố Niệm Vi.”
Đội trưởng Hứa nhìn kỹ một lát, ừm một tiếng, cảm thấy hai cái tên này rất quen tai: “Tên của hai cô gái này rất dễ nghe, một người là trái cây, một người là hoa.”
Đội trưởng Hứa nói xong, còn cảm thấy mình rất có văn hóa.
Đợi một lát nghỉ về nhà, ông ta có thể khoác lác với vợ ông ta một lát.
Vợ ông ta chỗ nào cũng tốt, chỉ ghét bỏ ông ta không có văn hóa gì, luôn bảo ông ta đọc sách nhiều.
Cố Hán Thân cảm thấy mệt mỏi, lãnh đạo trực tiếp này của anh ta, có thời điểm nói chuyện thường nắm bắt sai trọng điểm với nh ta, trọng điểm hiện giờ là tên của hai cô gái này dễ nghe sao?
Nhưng mà đội trưởng Hứa cũng rộng lượng, đổi thành những người khác chắc chắn không chịu nổi hấp dẫn lớn như vậy, nhất là số 2.
Đội trưởng Hứa ho khan một tiếng, rõ ràng cũng đã phát hiện khen ngợi của ông ta không có chút ý nghĩa nào:
“Hai bọn họ có vấn đề gì sao?”
Cố Hán Thân nói: “Bên cạnh Hạ Hà Vũ số 3, Từ Bảo Châu số 4 cùng với Lâm Mạn Nhu số 5, Mạnh Lâm Nghi số 6 đều có sự xuất hiện của bọn họ.”
Mạnh Lâm Nghi thì tạm thời không nói, hiện giờ cô ấy là bảo bối của cả nước, hồ sơ của cô ấy đã được mã hóa cấp ba SS.
Người bình thường căn bản không có tư cách kiểm tra.
Vẻ mặt đội trưởng Hứa lập tức nghiêm trọng hơn.
Ông ta nhận lấy tư liệu trong tay xem xét, lại đến phòng hồ sơ bên cạnh, cầm hồ sơ của Hạ Hà Vũ, Từ Bảo Châu, Lâm Mạn Nhu tới xem.
Vừa xem xong, quả nhiên là như vậy.
Cố Hán Thân lại nói: “Hơn nữa chị gái ruột của Từ Bảo Châu, cũng giống như bọn họ xuất hiện ở thủ đô.”
Bao phúc khí của Từ Bảo Châu thiết lập, sau khi không có Từ Mãn Thu cung cấp nuôi dưỡng, một chút phúc khí đều không có, còn vô cùng xui xẻo.
Xui xẻo kia còn lây bệnh, hiện giờ cả sở nghiên cứu cũng không có người muốn chăm sóc cô ta.
Bọn họ từng giám sát Từ Mãn Thu một thời gian, phát hiện cô ấy ngoại trừ có thiên phú trong học tập ra, hiện tượng linh dị khác đều không xuất hiện.
Lúc này bọn họ mới rút lui.
Lúc trước Cố Hán Thân không xâu chuỗi những chuyện này lại, dù sao quá mức vớ vẩn.
Nhưng mà trong 10 người ở sở nghiên cứu của bọn họ, có tận bốn người liên quan tới bọn họ, xác suất này không khỏi quá cao?
“Ba người đầu còn dễ nói, dù sao Từ Bảo Châu và Hạ Hà Vũ đều thuộc đại đội Liễu Thụ Câu, bọn họ xuống nông thôn ở Liễu Thụ Câu, quen bọn họ là chuyện theo lý đương nhiên. Sau này bọn họ đến công xã làm giáo viên, quen Lâm Mạn Nhu, chuyện này cũng không có gì để nói.”
“Bởi vì Lâm Mạn Nhu là vợ cũ của tôi, thời gian cô ta trọng sinh là trước đó. Mạnh Lâm Nghi thì càng đơn giản, cô ta được phân đến bên vệ sinh của Tảo Hương. Chuyện này chúng tôi đã điều tra, không có bất cứ vấn đề gì. Trước khi Mạnh Lâm Nghi tới tìm bộ đội, quan hệ giữa cô ấy và Mạnh Lâm Nghi chỉ là người quen gặp mấy lần.”
“Chính vì những chuyện này, khiến chúng tôi vô thức xem nhẹ bọn họ. Nhưng mà hiện giờ bọn họ đến thủ đô, bên cạnh người thân của số 16 này mơ hồ có bóng dáng bọn họ, chuyện này rất bất thường.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận