Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 98 - Tình hình



Chương 98 - Tình hình



Chương 98: Tình hình
Giang Hựu Đào hừ một tiếng.
Cô chợt nhớ đến đời trước, cô từng xem qua một video trên một nền tảng nào đó, nói về một gia đình bị cháy, đứa nhỏ nhân cơ hội này ném bài tập nghỉ hè vào trong biển lửa, lại bị nhân viên cứu hỏa tìm về được hết.
Sau khi nhân viên cứu hỏa phỏng vấn lại khiến người ta cười sặc sụa.
Đại ý chính là, ta bị mưa xố, phải xé ô của ngươi.
Giang Hựu Đào cảm thấy có đôi khi hệ thống thiểu năng này rất phù hợp với khẩu vị của cô, vì thế cô chuẩn tấu, hệ thống ăn dưa từng ly từng tí chuyển hai dưa tệ từ trong tài khoản của Giang Hựu Đào đi.
Sau đó nó mai danh ẩn tích, Giang Hựu Đào đoán nó muốn đi báo cáo.
Thời gian Giang Hựu Đào và hệ thống nói chuyện nhìn như rất dài, nhưng trên thực tế còn chưa đến mười phút.
An tĩnh nghe xong một đoạn tiếng mưa rơi, tâm trạng của Cố Niệm Vi rốt cuộc bình tĩnh lại.
Cô ấy nhìn Giang Hựu Đào, nói với cô: “Lúc chúng ta lợp nhà, dựng hành lang lớn một chút, như vậy lúc mưa rơi, chúng ta có thể ở trên hành lang uống trà tâm sự.”
Theo đề nghị của Cố Niệm Vi, trong đầu Giang Hựu Đào đã hiện ra cảnh tượng hai người phẩm trà nghe tiếng mưa rơi, cảnh tượng đó thật sâu đả động đến cô.
Sống trong thế kỷ 21 đầy bon chen, có ai không hướng đến cuộc sống nhàn nhã như vậy chứ?
“Được đấy, tôi nghe nói mùa đông ở phương Bắc còn có tuyết rơi, chờ sau này tuyết rơi, chúng ta ở ngay hành lang nấu rượu uống.”
Hai người nhìn nhau cười.
Đúng lúc này Lý Vân Anh trở về.
Giang Hựu Đào và Cố Niệm Vi vội vàng ra đón.
Giang Hựu Đào hỏi Lý Vân Anh đang lau tay cởi giày: “Chị Vân Anh, tình huống bên kia thế nào?”
Lý Vân Anh dành thời gian trả lời.
“Chị đưa thẳng Lâm Văn Bình đi tìm đại đội trưởng. Lúc đi ngang qua nhà thím Vệ Hồng lại gọi cả thím ấy, chờ đến khi bọn chị vội vàng đến nhà họ Lâm, Lâm Văn Vinh đã bị sốt đến co giật, Triệu Xuân Hoa đang bưng một bát nước nhọ nồi ngâm nước cho cậu bé uống.”
“Đại đội trưởng và thím Vệ Hồng muốn bà ta đưa đứa nhỏ đi bệnh viện, bà ta nói như thế lãng phí tiền, đứa nhỏ đâu dễ hỏng như vậy, còn nói nhọ nồi là bách thảo sương, chữa khỏi trăm bệnh.” Lý Vân Anh biết Triệu Xuân Hoa ngu muội, nhưng không biết bà ta đã ngu muội đến mức này rồi.
“Người này thật đúng là lợi hại, chị nhớ rõ hồi đầu năm, lúc đó đứa cháu trai của con thứ hai cũng bị sốt, bà ta vô cùng lo lắng đưa đi bệnh viện. Khi đó thế mà không thấy bà ta nói dùng nhọ nồi cho cháu trai uống đâu.”
Nói cho cùng chẳng phải do không thích Lâm Văn Vinh, không quan tâm đến Lâm Văn Vinh sao?
Trương Tuệ Tuệ nghe xong cũng cực kỳ tức giận, cô ta hỏi.
“Sau đó thế nào?”
“Thím Vệ Hồng bế Lâm Văn Vinh ra khỏi nhà bà ta, đại đội trưởng đạp xe đến chỗ trạm y tế của công xã.”
“Bây giờ việc có thể làm đều đã làm, làm hết sức mình thì nghe theo số trời đi.” Hôm nay mưa to như vậy, Lâm Văn Vinh bị ôm ra ngoài, trạm y tế lại cách xa như thế, rốt cuộc là tình huống gì, ai mà biết được.
Lý Vân Anh chỉ mong sức khỏe Lâm Văn Vinh tốt một chút, có thể gắng gượng qua lần này.
Lý Vân Anh nói với Cố Niệm Vi: “Vi Vi, cô không đi qua đó là chính xác, cô không biết lúc thím Vệ Hồng muốn bế Lâm Văn Vinh đi, Triệu Xuân Hoa dây dưa như thế nào đâu, thím Vệ Hồng muốn ôm đứa nhỏ đi còn bị ăn của bà ta một cái tát, thím Vệ Hồng và bà ta còn là chị dâu em chồng ấy, nếu đổi thành chúng ta, người không thân không thích với bà ta, không biết bà ta còn muốn làm gì.”
Lúc này nghe được tình hình của Lâm Văn Vinh, loại cảm xúc đau lòng đến mức hận không thể lấy mình đi thay thế đã phai nhạt đi rất nhiều, cô ấy không cần đi cố gắng áp chế nó.
Cố Niệm Vi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Vừa rồi là do tôi nghĩ không chu toàn, tôi thấy đứa nhỏ kia đến trước mặt mình cầu xin, còn có dáng vẻ đáng thương như vậy, cho nên muốn đi giúp đỡ một tay.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận