Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 550 - Mất mặt



Chương 550 - Mất mặt



Chương 550: Mất mặt
Lần đầu tiên Hoắc Tĩnh Song tới nhà bọn họ ngủ bọn họ nên từ chối, mà không phải để mặc cô ta tới đây, khiến cô ta có hi vọng, chọc ra họa ngày hôm nay.
Bà Hàn vẫn luôn ở trong phòng, thấy Hà Kim Chi tiến vào phòng là đánh người, cau mày:
“Kim Chi à, chuyện ngày hôm nay là nhà bác làm không đúng.”
“Diên Thanh đi ra ngoài uống rượu mừng, khi trở về uống hơi say, vào nhà là đi ngủ. Đào Nhụy cũng đi ăn với đám bạn của con bé, hai vợ chồng già nhà bác lớn tuổi, vừa tối là lên giường. Khi Tĩnh Song tới, trong nhà không có người.”
“Cả căn nhà đều tối đen, lúc này Tĩnh Song không thấy đường tiến vào phòng Diên Thanh, bị Diên Thanh coi thành kẻ trộm ấn xuống, lúc này mới ầm ĩ lên. Đào Nhụy ở bên ngoài trở về, nghe nói trong nhà có trộm không bật đèn, cứ thế tiến lên đạp.”
“Tĩnh Song cũng không nói chuyện, đợi bác tới đây bật đèn mới biết được là con bé. Tĩnh Song bị thương thế nào bọn bác không rõ lắm, hay là cháu dẫn con bé đến bệnh viện khám xem, chi phí kiểm tra tiền thuốc men bọn bác sẽ trả.”
Những lời này của bà Hàn đã vô cùng rõ ràng, nhà bọn họ ngủ ở trong phòng, không có người nào tỉnh, khi Hoắc Tĩnh Song đến không ai biết rõ.
Cô ta còn đến phòng của Hàn Diên Thanh, bị coi thành kẻ trộm ấn trên đất cũng không oan.
Chuyện này đều tại Hoắc Tĩnh Song, cô ta chỉ có thể có tiền thuốc men phí kiểm tra, những thứ khác đừng nghĩ.
Hà Kim Chi và cha của Hoắc Tĩnh Song là Hoắc Hạ Long nghe lời bà Hàn nói, gương mặt hết xanh lại trắng.
Hà Kim Chi chỉ cảm thấy sợ hãi:
“Bác gái đừng nói như vậy, ngàn sai vạn sai đều là lỗi của Tĩnh Song nhà cháu, phí kiểm tra gì đó cũng không cần, coi như là giáo huấn của con bé, ai bảo tối rồi còn chạy loạn khắp nơi.”
Hà Kim Chi không thể ở lại nơi này một giây, ánh mắt hàng xóm của Hàn gia nhìn bà ta khiến bà ta cảm thấy cả nhà mình giống như vai hề.
Vai hề nhảy nhót.
“Đi thôi, còn ở chỗ này làm gì?” Hà Kim Chi liếc mắt nhìn Hoắc Tĩnh Song, trong mắt là cảnh cáo.
Hoắc Tĩnh Song không đi, cô ta bỏ ra nhiều thứ như vậy, nếu buổi tối hôm nay không thành công, sau này cô ta chắc chắn không có tư cách tiến vào Hàn gia.
“Con không đi, con không đi. Rõ ràng là Hàn Diên Thanh uống say kéo con vào trong phòng, không phải là con tự mình tiến vào, dựa vào cái gì con phải đi?” Hoắc Tĩnh Song cũng biết rõ, chỉ cần cô ta cắn chắc những lời này, không quan tâm mọi chuyện thế nào, Hàn Diên Thanh đều phải lấy cô ta.
Hoắc Tĩnh Song cho rằng mình xuyên sách, chắc chắn là nhân vật nữ chính của xuyên sách.
Hiện giờ Hàn Diên Thanh không thích cô ta, chẳng qua là vì bọn họ tiếp xúc quá ít, đợi bọn họ kết hôn, mỗi ngày sống chung với nhau, Hàn Diên Thanh chắc chắn sẽ thích cô ta.
Cho du không thích cũng không sao, cô ta sẽ luôn đợi anh ta, chỉ cần anh ta quay đầu, cô ta vẫn ở đó, lâu dần bọn họ nhất định sẽ yêu nhau.
Hoắc Tĩnh Song vô cùng tự tin đối với mình, cô ta cho rằng mình cầm kịch bản cưới trước yêu sau.
Hoắc Tĩnh Song vừa nói những lời này, mọi người ở đây ngoại trừ Giang Hựu Đào, tất cả đều sợ ngây người.
Ánh mắt Hàn Diên Thanh sắc bén như lợi kiếm nhìn Hoắc Thành Vũ, Hoắc Thành Vũ ngây ngốc, anh ta hoàn toàn không biết Hoắc Tĩnh Song mắc bệnh gì.
Rõ ràng có thể giải quyết trong hòa bình, vì sao lại như con thiêu thân như vậy.
Hàn Diên Thanh bước đến gian phòng, anh ta nhìn Hoắc Tĩnh Song, trầm giọng nói:
“Tôi muốn hỏi một câu, tôi kéo cô vào phòng như thế nào.”
Hoắc Tĩnh Song nhanh chóng liếc mắt nhìn Hàn Diên Thanh một cái, cúi đầu xuống:
“Khi em vừa mới tiến vào nhà các anh, anh trở về, em muốn chào hỏi anh, anh liếc em một cái sau đó trực tiếp kéo em vào trong phòng.”
Sau khi Hoắc Tĩnh Song nói xong, trên đôi má còn hiện lên chút ửng hồng.
Cô ta cảm thấy ngọt ngào vì cảnh tượng mình tưởng tượng ra.
Trước khi cô ta xuyên sách là người thích đọc tiểu thuyết, khi cô ta đọc tiểu thuyết trong đầu sẽ tự động hiện lên cảnh tượng đối thoại giữa các nhân vật.



Bạn cần đăng nhập để bình luận