Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 125 - Chuyện cũ năm xưa



Chương 125 - Chuyện cũ năm xưa



Chương 125: Chuyện cũ năm xưa
Lúc này Từ Đại Chủy mới kể tiếp.
“Thật ra chuyện này chưa chắc là đúng, khi đó chẳng phải Triệu Xuân Hoa gả đến đây hai năm cũng chưa sinh được con à? Mẹ chồng bà ta nhìn bà ta không vừa mắt. Đúng lúc đó bên trên yêu cầu mọi người đến huyện thành bên cạnh tu sửa đập chứa nước, bà cụ Lâm đã báo tên Triệu Xuân Hoa lên.”
“Khi đó đại đội trưởng là người quản lý dân binh.”
“Lúc đấy Khẩu Tử nhà thím cũng đi, lúc trở về ông ấy có kể cho thím nghe chuyện Triệu Xuân Hoa và đại đội trưởng, nói rất bài bản, mấy người nói xem, một người nói còn có thể là tin đồn bóng gió, nhưng mấy người đều nói như vậy, thế thì cũng gần như là sự thật đúng không?”
“Bấy giờ Lâm Lão Trang nghe được chuyện này thì sốt ruột, ông ta vội vã thay Triệu Xuân Hoa về, không bao lâu truyền đến tin tức Triệu Xuân Hoa mang thai, có người rảnh rỗi tính qua thời gian mang thai cho bà ta, Triệu Xuân Hoa chính là vào lúc tu sửa đập chứa nước mang thai. Về sau bà ta trở về, đại đội trưởng không ít lần về nhà.”
“Có một lần thím dẫn đứa nhỏ ra ngoài chơi, còn nhìn thấy hai người một trước một sau lên núi lấy củi đấy.” Lúc Từ Đại Chủy nói đến mấy chữ lên núi đốn củi, cùng đám người Thím Tưởng Tứ không hẹn mà gặp bật cười, hơi thở đáng khinh đập vào trước mặt.
Lúc đó người ta không chú ý nhiều như vậy, lẫn nhau có tính, lại muốn đến hoảng, chỉ cần giấu diếm ở sau lưng tình cảm mãnh liệt một phen, ai còn quản hoàn cảnh như thế nào? Thoải mái là được.
Có đôi khi ở sân phơi chiếu phim, nhìn mấy góc khuất trong thôn, ít nhiều có thể nhìn thấy mấy đôi uyên ương.
“Mấy người nhìn kỹ xem, dáng dấp Lâm Kiến Trung không giống Lâm Lão Trang một chút nào, lại giống đại đội trưởng hơn.”
Đại đội trưởng họ La, Lâm Kiến Trung họ Lâm, trưởng bối hai nhà này không có quan hệ thông gia gì, nếu không phải, sao hai người không có quan hệ huyết thống dáng dấp lại giống nhau như thế.
Dưa to dưa to, Giang Hựu Đào tiêu hóa một lúc lâu mới nuốt trôi.
“Vậy chồng Triệu Xuân Hoa và vợ đại đội trưởng có biết không?”
Từ Đại Chủy cảm thấy Giang Hựu Đào còn quá non, cái gì cũng không hiểu, cái gì cũng không biết, bọn họ kể xấu kể đến thoải mái.
“Đương nhiên là biết, nhưng có cách nào, khi đó từng nhà đều nghèo, có thể chắp vá thì chắp vá vậy.”
“Lúc vợ đại đội trưởng gả đến, Lâm Kiến Trung đã biết chạy rồi, trước khi kết hôn bà ta nhất định không biết, sau khi kết hôn biết thì sao chứ? Chỉ có thể cắn nát môi nuốt vào trong.”
Thím Trương Nhị nhắc đến vợ đại đội trưởng lập tức có cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ: “Triệu Tiểu Đào cũng là người đáng thương, khi đó điều kiện gia đình bà ta rất tốt, dáng dấp cũng không kém, nếu như không gả cho đại đội trưởng chúng ta, gả đến công xã không phải là không có khả năng, cố tình gặp phải nghiệt như thế.”
“Đúng vậy.” Thím Tưởng Tứ mở miệng phụ họa, bà ấy nói xong, lại nói với Giang Hựu Đào.
“Hiện tại Triệu Tiểu Đào rất tham tài đúng không? Bọn cháu đến nhà đại đội trưởng tìm bà ta giúp không thiếu mang đồ qua nhỉ? Thím nói với cháu, lúc bà ta còn trẻ không như vậy đâu, con người của bà ta ấy à, rất có nguyên tắc, đồ của người khác một chút bà ta cũng không động, đương nhiên đồ của bà ta, bà ta cũng không cho người khác chạm vào.”
“Nhưng từ sau khi Lâm Kiến Trung tham gia quân ngũ, bà ta đã thay đổi.”
Cho dù ở niên đại nào, tham gia quân ngũ đều là con đường thay đổi của một người, khi đó Lâm Kiến Trung tham gia quân ngũ đã khiến không biết bao nhiêu người khiếp sợ đến rớt cằm.
“Lúc đại đội trưởng còn trẻ từng tham gia dân binh, ông ta có không ít quan hệ ở huyện thành, nghe nói Lâm Kiến Trung có thể tham gia quân ngũ là do có ông ta tác động bên trong.”
Mà tác động này hoàn toàn chứng thực lời đồn Lâm Kiến Trung là con ông ta.
Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao rõ ràng Triệu Xuân Hoa ngược đãi con trai Lâm Kiến Trung, nhưng Lâm Lão Trang thân làm ông lại không nói một lời.



Bạn cần đăng nhập để bình luận