Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 725 - Bị bắt



Chương 725 - Bị bắt



Chương 725: Bị bắt
“Từ lúc cô cầm thư thông báo trúng tuyển đại học của bạn học Từ Ngải Hân đến trường báo danh, chuyện này đã không còn là chuyện nhà các cô nữa.”
“Chuyện mạo danh thế thân ảnh hưởng nghiêm trọng tới trật tự quản lý xã hội, những kẻ vô liêm sỉ mạo danh thế thân nên bị trừng phạt.”
Lời nói của chủ nhiệm phòng giáo vụ khiến các sinh viên vây xem đều vỗ tay.
Chuyện mạo danh thay thế này vô cùng nghiêm trọng, ngày hôm nay Từ Ái Ngọc có thể thế thân Từ Ngải Hân đi học, sao biết ngày mai có người thế thân lấy đi thành quả lao động của bọn họ trong công việc hay không.
Các sinh viên vây xem nghĩ, nếu ngày hôm nay không phải Từ Ngải Hân lên tiếng, ngày mai bọn họ gặp chuyện tương tự thì mở miệng kiểu gì?
“Để công an bắt tên trộm cắp vô liêm sỉ này lại, cho cô ta hình phạt, còn cho người bị mạo danh thay thế câu trả lời hài lòng.” Trong đám người, không biết rõ là ai kêu to.
Theo anh ta nói ra, trong đám người lại có người lặp lại lời anh ta nói lần nữa, dần dần có người bắt đầu nói theo, đến cuối cùng mọi người cùng kêu lên.
Giọng nói truyền đi rất xa, càng ngày càng có nhiều người gia nhập vào bên trong.
Giang Hựu Đào và Phó Thiệu Hoa cũng kêu theo.
Kiếp trước internet phát triển, thời đại video ngắn phát triển, trên internet càng ngày càng có nhiều người đứng ra nói mình bị mạo danh thay thế.
Bởi vì hồi đó thông tin không minh bạch, truyền thông chưa phát triển, còn vì hồi đó nhà nghèo, người bị thay thế không thi đỗ đại học, thường cảm thấy vận may của mình không tốt, là vì mình học tập không đúng chỗ.
Nhất là phụ nữ, một lần không thi đỗ, bình thường trong nhà sẽ không để bọn họ tiếp tục thi lần nữa.
Bởi vì bọn họ trưởng thành, không thi đỗ đại học, không thể sáng tạo ra tiền lời cho trong nhà, nên lập gia đình là báo đáp lại cho nhà.
Mà thế thân bọn họ thì sao?
Mua chuộc, hối lộ nhân viên chính phủ, sửa lại tên, tuổi, hộ tịch học đại học, sửa khi tốt nghiệp có thể thành nhân viên công vụ, đã thành “người trên người”.
Từ lúc thi đại học được khôi phục lại, người bị mạo danh thay thế đếm không hết, người bị xuyên tạc vận mệnh cũng nhiều không kể xiết.
Mãi đến năm 2021, trong luật pháp quốc gia ban hành mới đặc biệt có luật vì “người bị mạo danh thay thế”.
Giang Hựu Đào hi vọng luật pháp này, có thể lập trước 40 năm.
Chủ nhiệm phòng giáo vụ không kêu sinh viên im lặng, với tư cách là người làm trong lĩnh vực giáo dục, với tư cách là một giáo viên, bọn họ cũng rất hận chuyện mạo danh thay thế này.
Đã trải qua 10 năm, không ai hiểu được ý nghĩa của việc học hơn bọn họ!
Từ Ái Ngọc bị dọa sợ.
Đời trước cô ta chỉ từng nghe nói chuyện mạo danh thế thân, đó là một sinh viên nữ bên cạnh thôn bọn họ, thế thân cô ấy lên đại học là con gái của một lãnh đạo trong huyện.
Chuyện này bị lộ ra thì ầm ĩ rất lớn, cuối cùng con gái của lãnh đạo kia bồi thường mấy vạn thì không còn chuyện gì khác.
Từ Ái Ngọc căn bản không cảm thấy mình lấy suất học đại học của Từ Ngải Hân là chuyện lớn gì, dù sao bọn họ là chị em ruột không phải sao?
Người không có quan hệ với nhau đều có thể bình an vô sự, sao đến lượt cô ta lại phải ngồi tù?
“Các người câm miệng, các người câm miệng.” Từ Ái Ngọc kêu lên với đám người vây xem ở bên ngoài.
Trả lời cô ta, là tiếng kêu càng lúc càng to hơn.
Từ Ái Ngọc nhìn về phía Từ Ngải Hân:
“Chị, chị, em biết sai rồi, chị cứu em đi, chị cứu em với, em mới 18 tuổi, em không muốn ngồi tù. Chúng ta là chị em ruột mà, đúng không? Nếu chúng ta có chuyện gì, cha mẹ sẽ khó chịu lắm đúng không?”
Từ Ái Ngọc từng xem tiết mục pháp chế, cô ta đều nghe nói rất nhiều tội danh chỉ cần khổ chủ thông cảm, vậy thì người phạm tội sẽ bình an vô sự.
Giết người đều có thể vì người nhà thông cảm mà nhận được giảm hình phạt đấy, chuyện cô ta làm còn nghiêm trọng hơn giết người sao?
Từ Ái Ngọc cảm thấy chỉ cần Từ Ngải Hân không truy cứu, cô ta sẽ không có chuyện gì.
Từ Ngải Hân ồ một tiếng:
“Hiện giờ biết rõ tôi là chị gái của cô rồi ư? Khi cô nói mấy lời gièm pha với cha mẹ bắt tôi gả cho một tên thích uống rượu gái gú cờ bạc đánh người, sao cô không nghĩ tới tôi là chị gái của cô?”
Lời nói của Từ Ngải Hân, khiến quần chúng vây xem đều im lặng lại.



Bạn cần đăng nhập để bình luận