Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 456 - Một nhà khốn nạn



Chương 456 - Một nhà khốn nạn



Chương 456: Một nhà khốn nạn
Tay để sau lưng của Nguyễn Mạn Ny, có một con dao phay được mài đến bóng loáng.
Trương Đức Trân quả quyết quay đầu chạy vào trong sân Thẩm gia.
Thẩm Minh Viễn không phát hiện ra nguy hiểm đến gần, anh ta lộ ra tươi cười với Nguyễn Mạn Ny đang bước từng bước tới.
Sau khi sống lại gặp lại Nguyễn Mạn Ny còn sống, đây là chuyện khiến Thẩm Minh Viễn vô cùng vui sướng.
Từ lúc Thẩm Minh Viễn sống lại đã lập tức thề, cả đời này anh ta nhất định không phụ Nguyễn Mạn Ny.
Nguyễn Mạn Ny cũng cười với Thẩm Minh Viễn, sau khi đi tới bên cạnh Thẩm Minh Viễn thì con dao ở sau lưng lập tức chém lên người Thẩm Minh Viễn, có máu tươi bay tung tóe ra.
Ngưu Đại Phương thét lên vang vọng toàn bộ thôn Tứ Đạo Hà.
Người nhàn rỗi ở nhà không có việc gì làm lập tức ngửi được hương vị bát quái, đều nhao nhao đi tới.
Thẩm Chấn Quân tiến lên cướp đoạt dao phay trong tay Nguyễn Mạn Ny trước tiên, nhưng Nguyễn Mạn Ny múa may dao phay trong tay đến uy vũ sinh gió, trong khoảng thời gian ngắn bọn họ không tới gần được Nguyễn Mạn Ny.
Thẩm Minh Viễn che cánh tay bị Nguyễn Mạn Ny chém bị thương, trong đôi mắt nhìn Nguyễn Mạn Ny tràn ngập bi thương.
Đám Giang Hựu Đào chạy tới, ba cô gái bọn họ tự phát tự giác bảo vệ Nguyễn Mạn Ny sau người.
Nguyễn Mạn Ny nhìn ba cô gái trước mặt, nhất là Trương Đức Trân.
Thẩm Minh Viễn chịu đựng đau đớn hỏi Nguyễn Mạn Ny: “Mạn Ny, vì sao?
Dao phay của Nguyễn Mạn Ny còn đang nhỏ máu, cô ấy nhìn Thẩm Minh Viễn:
“Vì sao ư? Đương nhiên vì anh là tên cặn bã tôi mới chém anh đó.”
Lúc này hàng xóm đã đi tới, bọn họ trực tiếp tràn vào trong sân, thấy Nguyễn Mạn Ny cầm dao, cánh tay của Thẩm Minh Viễn còn đang chảy máu, sắc mặt lập tức thay đổi.
Nguyễn Mạn Ny nhìn thấy hàng xóm ở xung quanh, nắm chặt dao phay trong tay.
Hai đời, cuối cùng cô ấy cũng chém Thẩm Minh Viễn trẻ tuổi một nhát.
Có trời mới biết cô ấy phát hiện mình sống lại xong thì mừng rỡ như điên cỡ nào.
Có trời mới biết vừa rồi cô ấy đã dùng bao nhiêu nghị lực, mới nhịn xuống lập tức tiến vào phòng bếp chém chết cả nhà Thẩm gia này.
Khoái trá trong mắt cô ấy cũng không thể che giấu được.
Cô ấy cảm thấy kiếp thứ nhất cô ấy quá nhu nhược, cô ấy vì thoát khỏi người Thẩm gia, vậy mà ngốc đến mức uống thuốc trừ sâu.
Cô ấy quá ngốc, cô ấy nên khiến người Thẩm gia uống thuốc trừ sâu mới đúng.
Kiếp thứ hai cô ấy tỉnh ngộ quá muộn, Thẩm Chấn Quân đã chết Ngưu Đại Phương đã chết cô ấy mới bắt đầu phản kháng, có tác dụng gì.
Cô ấy có thể khiến Thẩm Minh Viễn sống không bằng chết, nhưng Thẩm Chấn Quân và Ngưu Đại Phương, cô ấy không trả thù được.
Vẫn là kiếp này tốt hơn, người Thẩm gia vẫn còn sống, đều còn sống đầy đủ.
Ánh mắt cô ấy đảo quanh người Thẩm gia, nhìn về phía Ngưu Đại Phương:
“Bà thật sự nói đúng một câu, đứa bé trong bụng của tôi chưa chắc là của Thẩm Minh Viễn.”
Nguyễn Mạn Ny cầm dao phay, chỉ từng người đàn ông của Thẩm gia:
“Anh ta, anh ta, anh ta, bao gồm cả chồng của bà nữa, cũng có khả năng!”

Đám người vừa rồi còn ầm ĩ nhốn nháo lập tức yên tĩnh lại.
Trong đầu Giang Hựu Đào ầm một tiếng nổ tung.
Trong tầm tay của cô có một cái ghế, cô không nghĩ nhiều nắm lấy ghế ném về phía Thẩm Chấn Quân gần cô nhất.
Sức lực của cô mạnh, vừa ném Thẩm Chấn Quân lập tức bị đánh ngã xuống mặt đất.
Cố Niệm Vi nhấc chân, đá bay anh cả của Thẩm Minh Viễn là Thẩm Minh Lượng ra ngoài.
Giang Hựu Đào lại cầm ghế lên đập anh hai của Thẩm Minh Viễn là Thẩm Minh Văn, Thẩm Minh Văn bị đập cả người cũng ngã xuống đất, đầu óc choáng váng, con mắt cũng nổ đom đóm.
Một chân của Giang Hựu Đào đạp lên người bọn họ:
“Tên súc sinh, cả nhà súc sinh, từ già tới trẻ, tất cả đều là súc sinh.”
Lớn lên dưới lá cờ đỏ, lớn lên ở trong gió xuân Giang Hựu Đào từng nghe qua thấy qua rất nhiều loại chuyện bất bình, loại chuyện như vậy tầng tầng lớp lớp.
Nhưng mà những người này cách Giang Hựu Đào quá xa, cùng lắm là cô chỉ có thể nổi giận ở trên mạng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận