Thập Niên 70: Trở Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Chương 641 - Đuổi đi 3



Chương 641 - Đuổi đi 3



Chương 641: Đuổi đi 3
Trong đầu cô ta xuất hiện rất nhiều chuyện cô ta đã cố gắng quên, ví dụ như không phải là lần đầu tiên cô ta trọng sinh, trước khi cô ta ở đây đã trọng sinh ba lần, kết cục mấy lần đó đều vô cùng thê thảm.
Cô ta yêu Ngụy Kiếm Phong, nhưng đời nào Ngụy Kiếm Phong cũng khiến cô ta thương tích đầy mình.
Mà mỗi lần trọng sinh, cô ta chỉ có ký ức đời xuyên việt.
Trong đầu hình ảnh cưỡi ngựa xem hoa, cuối cùng dừng ở đời xuyên việt kia.
Cô ta chết trên giường bệnh, tang lễ của cô ta được cử hành vô cùng long trọng.
Ngụy Kiếm Phong khóc vô cùng đau lòng trong tang lễ của cô ta, nói không tốt với cô ta những năm qua thế nào.
Nhận được danh xưng người đàn ông tốt.
Nhưng mà cô ta mới chết được ba tháng, Ngụy Kiếm Phong đã tái hôn, lấy một người phụ nữ dẫn theo con trai khiến Trương Lâm Tịch suy sụp.
Người phụ nữ này là người phụ nữ nhiều năm trước, là người Ngụy Kiếm Phong ngoại tình.
Hóa ra nhiều năm như vậy bọn họ vẫn luôn ở bên nhau, bọn họ bí mật liên lạc, thậm chí còn có một đứa con trai nhỏ hơn con gái cô ta 5 tuổi.
Lâu dài đến nay, Trương Lâm Tịch chỉ dựa vào tình yêu với Ngụy Kiếm Phong mà chống đỡ, Ngụy Kiếm Phong ngoại tình, cô ta rất khó chịu, cô ta đau đến mức không muốn sống nữa.
Nhưng mà cô ta cảm thấy Ngụy Kiếm Phong chỉ phạm phải sai lầm người thành niên nào cũng sẽ phạm phải, chỉ cần anh ta cắt đứt với người phụ nữ kia, vậy là xong.
Bọn họ vẫn có thể sống lâu dài bên nhau.
Nhất là Ngụy Kiếm Phong hứa hẹn ở trước giường bệnh, sám hối, khiến Trương Lâm Tịch cảm nhận được ấm áp vô hạn.
Mãi đến bây giờ cô ta mới biết được, hóa ra người kia đều lừa gạt cô ta, Ngụy Kiếm Phong căn bản không thích cô ta, Ngụy Kiếm Phong chỉ yêu người phụ nữ sau này anh ta ngoại tình.
Sở dĩ Ngụy Kiếm Phong không rời khỏi cô ta, là vì tiền lương của cô ta cao, người cũng ngốc nghếch, có thể nuôi gia đình, còn có một Tứ Hợp Viện ở thủ đô.
Ngụy Kiếm Phong không phải không phản bác anh em của anh ta, anh ta chỉ không vì Trương Lâm Tịch mà phản bác anh em mình mà thôi.
Vì chân ái của anh ta, anh ta cầm gậy gộc, cầm dao đuổi anh em chị em của anh ta đi.
Cô ta sinh ra một đứa con gái, vì ngôi nhà kia, bọn họ trở mặt thành thù với Ngụy Kiếm Phong.
Bọn họ tức giận, chỉ vì Ngụy Kiếm Phong có con riêng tới tranh tài sản của bọn họ.
Người làm mẹ như cô ta, khi bọn họ nhớ tới không có một chút đau lòng khổ sở.
Trương Lâm Tịch an tĩnh lại, rầm một tiếng ngã xuống đất, chỉ một lát sau chuyện khiến người ta khiếp sợ xảy ra, cơ thể Trương Lâm Tịch đã xảy ra biến hóa với mắt thường có thể thấy được.
Mái tóc sơ rối của cô ta trở nên đen nhánh mềm mại.
Gương mặt cô ta vì mấy năm phơi nắng có chút đen trở nên trắng nõn, tay vì làm việc mệt nhọc mà thô ráp cũng biến mất, biến thành dáng vẻ của Trương Lâm Tây trước khi xuống nông thôn.
Lâm Thục Phượng đã sớm quên khóc, bà ta kinh ngạc nhìn Minh Vĩ pháp sư.
Minh Vĩ pháp sư đã dừng gõ mõ, một tay của ông ta để trước ngực, tay còn lại nhanh chóng di chuyển tràng hạt, miệng niệm kinh cũng càng lúc càng nhanh hơn.
Lâm Thục Phượng không dám quấy rầy ông ta, bà ta nhìn cơ thể con gái ngã ở cạnh cửa, giống như trở lại ba năm trước, lúc đó con gái của bà ta cũng xinh đẹp như vậy.
Khác hoàn toàn với Trương Lâm Tịch trở nên tang thương, tiều tụy, già nua ngày hôm qua.
Nước mắt lại tràn ngập trong hốc mắt của Lâm Thục Phượng, nếu người bình thường gặp cảnh này, đã sớm sợ hãi muốn chết, nhưng người Trương gia không sợ chút nào.
Trương Lâm Tây như vậy, mới là dáng vẻ bọn họ quen thuộc.
Không biết qua bao lâu, Minh Vĩ pháp sư mở mắt, nói với Trương Tự Cường: “Mang con gái bà về đi, một lát nữa cô ấy sẽ tỉnh lại.”
Trương Tự Cường và Lâm Thục Phượng liếc mắt nhìn nhau một cái, hai người vội vàng quỳ với Minh Vĩ pháp sư.
Trương Lâm Nam không nghe hiểu lời Minh Vĩ pháp sư nói, nên hỏi: “Vậy pháp sư, tỉnh lại là chị gái tôi hay người lúc trước.”
Trương Tự Cường và Lâm Thục Phượng cũng muốn biết rõ, bọn họ không ngăn cản.
Minh Vĩ pháp sư nói: “Đương nhiên là người cậu muốn.”
Trương Lâm Nam muốn, đương nhiên là chị gái của cậu ta.



Bạn cần đăng nhập để bình luận