Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 100: A

Thái A lập tức khiến mọi người cảm thấy phẫn nộ.
Đáng phỉ nhổ, người này dựa vào đâu mà dám nói như vậy ở Thanh Vân tông?
Tông chủ Kiếm tông thì giỏi lắm à? Lấy cảnh giới đè người? Cho rằng Thanh Vân tông không có cao thủ?
Mọi người đều là một trong chín đại thánh địa, khi nào tới phiên Kiếm tông các ngươi tới Thanh Vân tông ta hô mưa gọi gió rồi?
Giỏi lắm sao? Buổi tối tới phòng ta để ta xem thử xem!
Động Hư Tử đứng bên cạnh không nhịn được truyền âm bảo Thái A nói chuyện chú ý một chút, nơi này không phải Kiếm tông, làm như vậy ở Thanh Vân tông sẽ không thuyết phục được mọi người.
Thái A không quan tâm tới cảnh báo của Động Hư Tử, lại bước lên một bước, kiếm ý mạnh mẽ như núi kêu biển gầm áp xuống.
Tựa như mọi người đang bị một viên thiên thạch khổng lồ nện xuống đầu, một bước tiếp theo lại như có thêm một viên thiên thạch khác nên xuống viên thiên thạch đầu tiên!
Đệ tử ở Thanh Vân tông lập tức ngã một mảng lớn, kiếm ý của cường giả Độ Kiếp kỳ không phải thứ mà tu sĩ ngay cả Xuất Khiếu kỳ còn chưa tới như bọn họ có thể chống cự được.
Lãnh Thanh Tùng và Bạch Phi Vũ đứng đầu tiên chặn lại kiếm ý mênh mông, mặc dù hai người đã cố hết sức, thậm chí hai chân đã run rẩy nhưng vẫn chặn lại được kiếm ý nặng như núi.
Thái A nhìn không bỏ sót chút tình huống nào bên dưới, khi nhìn thấy Lãnh Thanh Tùng và Bạch Phi Vũ, nét thưởng thức trong mắt càng cao lên.
Thu hồi một chút kiếm ý, giọng Thái A lại vang lên: "Không phục à? Có bản lĩnh thì đánh với ta."
Công khai giễu cợt mấy nghìn người, phách lối cực kì!
Nhưng không còn cách nào khác, dưới kiếm ý mênh mông, các đệ tử nội môn đừng nói là đánh, đứng thẳng người cũng khó khăn.
Thuần túy là đang bắt nạt người khác!
Thái A nhìn bên dưới dù không dám đánh nhưng lại không phục, cười lạnh, móc tờ bút kí tiên nhân ra mà ném lên không trung.
Tờ giấy vừa gặp gió bắt đầu phóng to, nháy mắt bao phủ hết nửa quảng trường.
Thái A mở miệng nói: "Đây là bút tích của lão tổ Kiếm tông ta, Kiếm tiên thượng cổ Lý Thái Bạch, cũng là chìa khoá để mở ra bí cảnh tiên nhân này, đây là bí cảnh tiên nhân của lão tổ nhà ta, đã cho Thanh Vân tông các ngươi ba danh ngạch các ngươi còn không biết điểm dừng?"
Tờ giấy bao phủ nửa quảng trường phát ra hơi thở vô cùng huyền ảo.
Ngay khi nhìn thấy tờ giấy, các phong chủ đứng trong sân lập tức tỏ ra khiếp sợ!
Rõ ràng có thể cảm nhận được đạo vận nhưng lại không hiểu được đó là loại đạo vận gì, càng giống một sự tồn tại cao hơn cả đạo vận!
Là pháp tắc?
Khi những chữ này xuất hiện trong đầu các phong chủ, họ không nhịn được kích động, khoảng cách giữa Đại Thừa và Độ Kiếp chính là đạo vận và pháp tắc.
Không ngờ họ lại được nhìn thấy tờ giấy mang theo pháp tắc ở nơi này.
Còn đệ tử tu vi thấp thì cố gắng ngẩng đầu nhìn tờ giấy, khi nhìn thấy, trong lòng mọi người không hẹn cùng xuất hiện một suy nghĩ.
"Chữ gì xấu vãi!"
Trên tờ giấy khổng lồ, có một hàng chữ xiêu vẹo: "Ta là tiên, tiên là ta, ta là tiên đệ nhất thế giới, là vị tiên mạnh nhất thế gian!"
???
Đùa phải không?
Thứ đồ chơi này mà là chữ do Kiếm tiên thượng cổ viết ra?
Mọi người khó hiểu nhìn Thái A đang đắc ý, cảm thấy người này có bệnh.
Còn ở vị trí Tiểu Sơn phong, mặc Bạch Phi Vũ tái thành màu gan heo!
Bạch Phi Vũ xanh mặt nhìn lên tờ giấy trên trời, cũng là nhật ký hắn viết kiếp trước.
Đánh chết mình cũng không ngờ qua nhiều năm như vậy sẽ còn bị lấy lịch sử đen tối ra để quất xác mình kiếp trước!
"Mở miệng gọi một tiếng lão tổ nhưng lại làm ra chuyện mất mặt như vậy! Một ngày nào đó mình sẽ trói hắn lại làm nhiên liệu đốt đèn trời viết tên tên kiếm tu Thái A!!!" Bạch Phi Vũ giận giữ hét lên trong lòng.
Sau khi Thái A khoe bút ký của lão tổ nhà mình xong thì đắc ý nói: "Bí cảnh tiên nhân này vốn là đồ của Kiếm tông ta, cho các ngươi ba cái tên trong danh sách đã đủ mặt mũi Thanh Vân tông nhà các ngươi lắm rồi!"
Hóa ra tòa bí cảnh tiên nhân này là do lão tổ Kiếm tông để lại sao?
Đồ của lão tổ tông nhà người ta, người ta hoàn toàn có quyền làm chủ.
Kiếm tu á mà, không liên quan gì tới mình cả.
Nhất nhiều đệ tử nội môn mặc dù tiếc rẻ, nhưng cũng biết điều mà không nói gì thêm.
Chỉ có đám kiếm tu ở Vấn Kiếm phong là không cam lòng!
Mấy trăm đệ tử Vấn Kiếm phong hướng ánh mắt cực nóng nhìn về phía phong chủ nhà mình.
Tòa bí cảnh tiên nhân này là do Kiếm tiên thượng cổ để lại đó!
Là kiếm tu thì có ai là không động lòng chứ?
Ngay cả phong chủ Thuần Dương Tử của Vấn Kiếm phong cũng không nén được rung động, đứng thẳng hành lễ với người đang đứng trên đài: "Xin hỏi tông chủ Kiếm tông, nếu đã phân cho Thanh Vân tông ta ba danh ngạch thì sao không giao cho đệ tử Vấn Kiếm phong ta! Ức hiếp Vấn Kiếm phong ta không có người sao?"
Mặc dù Thuần Dương Tử đã tới Đại Thừa, hiểu ra đạo của mình, nhưng vẫn đứng ra phản bác thay các đệ tử bên dưới, đây là trách nhiệm của phong chủ là hắn!
"Liên quan rắm gì tới ta, các ngươi ai là người đi cũng không phải do ta quyết!" Thái A nhìn thoáng qua Thuần Dương Tử chỉ mới Đại Thừa tầng sáu, thuận miệng đáp.
Các đệ tử Vấn Kiếm phong nhìn về phía Động Hư Tử, đây là bí cảnh tiên nhân của kiếm tu đó!
Kiếm tu khắp Thanh Vân tông đều ở Vấn Kiếm phong, tại sao không có vị trí của Vấn Kiếm phong bọn họ?
Chưởng giáo bất công!
Nội tình đen tối!
Chúng ta cần phải công bằng công chính!
.....
Mặc dù không dám nói rõ, nhưng đệ tử Vấn Kiếm phong vẫn đỡ nhau đứng dậy trước kiếm ý mênh mông của Thái A, im lặng biểu thị kháng nghị của mình.
Thái A nhìn về phía Động Hư Tử, không nhịn được truyền âm: "Lão mất nết nhà ngươi quản lý tông môn kiểu gì đấy? Quyết định của ngươi mà bọn họ cũng dám ý kiến ý cò? Nếu ở Kiếm tông ta thì loại người như này đã bị ta trói làm đèn trời đốt từ lâu rồi!"
Động Hư Tử hung dữ trừng mắt nhìn Thái A, Thanh Vân tông không cố chấp điên cuồng như Kiếm tông, dĩ nhiên cách quản lý sẽ khác, nhưng việc này thực sự không công bằng với đệ tử Vấn Kiếm phong.
Động Hư Tử chậm rãi nói: "Bí cảnh tiên nhân không có lực hấp dẫn quá lớn đối với tu sĩ Hợp Thể kỳ trở lên nên ta quyết định giao danh sách này cho Thánh tử Thanh Vân thánh địa, Trần Trường Sinh."
Nồi này Động Hư Tử úp rất gọn gàng.
Danh sách này không phải ta ra, là Thánh tử Thanh Vân thánh địa Trần Trường Sinh định ra, có vấn đề cứ tìm hắn đừng tìm ta!
Nghe thấy lời của Động Hư Tử, Thái A thu kiếm ý của mình, tỏ vẻ ham náo nhiệt nhìn về phía đám người Âu Dương.
Thuần Dương Tử nghe vậy liền biết Động Hư Tử sẽ không can thiệp chuyện đệ tử Vấn Kiếm phong đòi Tiểu Sơn phong giải thích, bèn nháy mắt với người sau lưng.
Đệ tử Vấn Kiếm phong ngầm hiểu, mấy trăm người ôm kiếm quay đầu đi về phía Tiểu Sơn phong.
Chỉ còn lại nhóm đệ tử nội môn các phong khác bước vào trạng thái ăn dưa hóng chuyện.
Òa, có ai ở Thanh Vân tông mà không biết Tiểu Sơn phong với Vấn Kiếm tông vốn bất hòa?
Xem kịch thôi!
Mấy trăm đệ tử Vấn Kiếm phong đông nghìn nghịt đi tới trước mặt đám Âu Dương, một thanh niên mặc đạo phục luyện công nhìn đám người Tiểu Sơn phong, trầm giọng nói: "Mời Thánh tử ra mặt cho Vấn Kiếm phong ta xin một cái công đạo!"
Âu Dương đứng dậy, nhìn thanh niên trước mặt, sau đó khom người hành lễ với người trên đại điện, cao giọng nói: "Đại sư huynh Âu Dương của Tiểu Sơn phong xin chưởng giáo thu hồi mệnh lệnh đã ban!"
"???"
Đang nhượng bộ sao?
Mọi người kinh ngạc nhìn Âu Dương, nhất thời không hiểu hành động của hắn lắm.
Âu Dương lại mở miệng: "Lần này Tiểu Sơn phong muốn bốn người đi, xin tông chủ Kiếm tông cho thêm một người!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận