Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 611: Phật môn không thể lui

Đại Linh Sơn tự phương tây, Vạn Phật quy y.
Ánh sáng Phật vô thượng bao phủ ở trên Đại Linh Sơn tự, luồng khí điềm lành bốc lên, từng tiếng Phạn, các loài thú đang nằm im lặng, giống như đang lắng nghe diệu pháp vô thượng.
Trong bầu không khí tường hòa an bình này, lại có thêm một tia cảm giác khắc nghiệt cấp bách.
Vô số tăng nhân vội vàng đi về phía chủ điện Đại Linh Sơn tự, Đại Hùng bảo điện.
Trên khuôn mặt của một số tăng nhân lộ ra vẻ tức giận, một số tăng nhân lộ ra vẻ mặt sợ hãi, một số tăng nhân lại lộ ra vẻ cân nhắc.
Một miếu thờ theo đuổi việc loại bỏ thất tình lục dục, thập đại thanh quy, bát đại giới luật, ngày nay chúng sinh lại có nhiều hướng đi khác nhau.
Trong Đại Hùng bảo điện hoàn toàn không đủ để chứa nhiều tăng nhân như vậy, có rất nhiều tăng nhân ngồi xếp bằng ở quảng trường bên ngoài Đại Hùng bảo điện.
Bọn họ lẳng lặng chờ đợi tín ngưỡng duy nhất của Đại Linh Sơn Tự bây giờ, đến để đưa ra một quyết định liên quan đến sự tồn vong của Đại Linh Sơn Tự!
Tiếng tụng kinh vang vọng như sóng triều khắp quảng trường, tiếng tụng kinh liên tiếp truyền vào trong Đại Hùng bảo điện to lớn kia.
Mà lúc này trong Đại Hùng bảo điện cũng đang diễn ra một cuộc cãi vã kịch liệt:
“Phật ta từ bi, còn chưa có đi độ hóa nhân gian, vậy mà những Mao Thần Dã Quái kia lại đang chủ ý lên Phật môn thanh tịnh chúng ta! Đáng chết!”
“Khinh người quá đáng, Phật ta xin hạ pháp chỉ, ba ngàn Phật quốc chúng ta nhất định phải so một trận cao thấp với chúng thần nhân gian!”
“Phật pháp vô biên, theo như con chim xanh kia nói, bây giờ đã có trăm vạn thần minh, chúng ta nhất định phải tìm ra một phương pháp ổn thỏa!”

Tất cả tiếng thảo luận đều mang theo tức giận, nhưng mỗi một tiếng nói đều tỏ vẻ muốn chém giết bọn đạo chích đến xâm phạm ở trước Phật môn.
Đó là lực lượng mà bọn họ có được sau bao nhiêu năm Phật quốc nâng cao, cũng là sự tự tin của bọn họ đối với Phật quốc bất diệt, bản thân bất tử!
Trước đó mấy ngày, một con chim xanh to lớn đi vào Đại Linh Sơn Tự phương tây, lại ăn nói ngông cuồng, muốn Phật môn quy y thần đạo!
Lên bảng Phong Thần Bảo Thư, giao ra tất cả đất Phật mà Phật quốc phương tây sở hữu!
Đây quả thực chính là sát mặt mở rộng đối với toàn bộ Đại Linh Sơn Tự, muốn giết chết luôn một trong chín Thánh Địa lớn như Đại Linh Sơn Tự!
Từ sau khi tiên nhân ngã xuống, Đại Linh Sơn tự đã thành lập, sao có thể chịu khuất nhục như thế.
Ngay cả con chim xanh có thực lực bí hiểm kia cũng chỉ có thể chất vật chạy trốn ở trong tay mấy vị tôn giả, thậm chí còn suýt bỏ mình trong Đại Linh Sơn tự!
Nếu không phải Phật ta từ bi, tha cho nó một mạng, e rằng hiện tại bọn họ cũng đã thương lượng xem con chim xanh này là vật cưỡi của ai!
Hôm nay trên Đại Hùng bảo điện đã không còn tượng Phật, một vị chủ trì trẻ tuổi mặc áo cà sa màu đỏ ngồi ngay ngắn trên đài cao, trên mặt không vui không buồn, giống như tượng thiên nhân.
Người này chính là chủ trì duy nhất của Đại Linh Sơn Tự hiện tại, Đại Minh Vương Phật!
Hôm nay Đại Linh Sơn Tự đã vứt bỏ Phật không hình không màu, mà chỉ tín ngưỡng một Tuệ Trí sáng lập ra Phật quốc cường thịnh bây giờ!
Vạn Phật quy một, cái một kia chính là Tuệ Trí!
Toàn bộ Đại Linh Sơn Tự, thậm chí toàn bộ Phật Môn phương tây, đều bị Tuệ Trí cô đọng trong lòng bàn tay của mình, trở thành ba ngàn Phật quốc, là một quốc gia hưng thịnh.
Mà hôm nay Tuệ Trí đã bước lên tầng chín Độ Kiếp cảnh, qua ngàn vạn năm, cuối cùng Phật môn cũng xuất hiện một vị cao thủ đỉnh cấp chân chính!
Dường như tiếng ồn ào đã đánh thức Tuệ Trí đang tĩnh tọa, khẽ nhíu mày, khẽ nâng mí mắt, nhàn nhạt nói: “Yên lặng!”
âm thanh không lớn, nhưng lại truyền tới trong lỗ tai mọi người một cách rõ ràng.
Tiếng ồn ào giống như sóng biển, bị một tiếng yên lặng này át đi.
tất cả Bồ Tát La Hán của toàn bộ Phật môn đều ở trong Đại Hùng bảo điện này, chờ đợi Phật của bọn họ đưa ra quyết định!
Tuệ Trí nhìn vô số đôi mắt đang nhìn chằm chằm hắn trước mắt, trong lòng không khỏi đau khổ.
Làm sao hắn có thể không biết những người này đang tính toán cái gì?
Rõ ràng đã nói là vì Phật môn thịnh vượng, không được chịu nhục.
Trên thực tế đã muốn nhân cơ hội này, xây dựng thêm Phật quốc thuộc về mình!
Phương tây thật sự quá nhỏ, ba ngàn Phật quốc lại quá nhiều.
Số lượng sinh linh đã sớm bị những tu sĩ Phật môn trước mắt chia rẽ.
Mà thực lực tu vi của bọn họ cũng trì trệ không tiến khi các tín đồ bị chia rẽ.
Thay vì nói thân minh nhân gian an nói ngông cuồng, chẳng bằng nói các Phật Đà đang chờ đợi chiến tranh ở phía dưới, đang vô cùng nóng mắt nhìn phương đông, giống như nơi đó có tín ngưỡng lực và tín đồ rộng lớn.
Hiện tại, tương lai, quá khứ.
Phật môn nên có ba phật.
Hiện tại mình chiếm một vị trí, đại sư Không Điều chiếm cứ vị trí Phật trong quá khứ.
Tương lai Phật ở nơi nào, chính là nơi mà tất cả các tu sĩ Phật môn vô cùng trông mong hiện tại.
Cuốn theo cấp dưới chiếm quyền, việc phương đông xâm lấn đã không phải là chuyện Tuệ Trí có thể ngăn cản được.
Cho dù Tuệ Trí nắm giữ tất cả mệnh môn của Phật quốc, nhưng chỉ cần có một tu sĩ Phật môn muốn đi về phía đông, đó chính là đại biểu cho toàn bộ Phật môn.
Mà có người thứ nhất muốn ăn cua, đương nhiên sẽ có vô số người trước ngã xuống, người sau tiến lên noi theo.
Thế giới này không thiếu những người có nghị lực lớn, trí tuệ lớn, quyết tâm lớn, thứ mà tất cả bọn họ thiếu chỉ là một cơ hội.
Khi cơ hội bày ra trước mặt bọn họ, bọn họ sẽ giống như lang sói nhào tới!
Khi Tuệ Trí truyền bá bí pháp Phật quốc cho toàn bộ Phật môn, cũng đã biết được.
Xung đột giữa Phật môn phương Tây và chúng sinh phương Đông sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra.
Nhưng Tuệ Trí thật sự không ngờ, nó lại tới nhanh như vậy.
Vốn nghĩ sau khi mình chỉnh hợp tất cả Phật quốc, sẽ biên chế lại Phật pháp, sau khi toàn bộ Phật môn mài giũa tốt bản thân sẽ tuyên chiến với toàn bộ phương đông.
Nhưng điều mà Tuệ Trí không nghĩ tới chính là khi mình chỉnh hợp toàn bộ Phật môn, thì trên thế gian này sẽ có người có thể chỉnh hợp toàn bộ thiên địa!
Rốt cuộc thì thiên kiêu nào lập thần đạo cũng là lực tín ngưỡng, nhưng vừa hạn chế lẫn nhau, đồng thời hỗ trợ lẫn nhau.
So với mình tạo nên sự hưng thịnh của Phật môn thì không biết họ tài giỏi đến đấu.
Phương Tây cằn cỗi yếu ớt, mà phương Đông lại đầy rẫy những nhân tài.
Hôm nay thần đạo đã được bổ sung ở tất cả nhân gian, có trăm vạn thần minh, toàn bộ thiên hạ bây giờ chỉ còn lại hai nhân gian Phật môn.
Vốn tưởng rằng chiến tranh trăm năm sẽ đến trước mặt mình sớm như vậy
Hiện tại Tuệ Trí là Chân Phật duy nhất của thiên địa cũng có chút lo lắng trong lòng.
Thực lực Phật môn thật sự quá yếu kém, so với cả thiên địa cũng chỉ là một thiểu số nhỏ.
Mặc dù ở trong đại chiến Ma Đạo, thực lực không hề bị tổn hại, nhưng ngàn vạn tích lũy, đến hiện tại cũng chỉ tạo nên thịnh cảnh ba ngàn Phật quốc!
Nhưng lại không thể tránh khỏi trận chiến này!
Cuộc chiến vì đạo thống, khí vận đều ở trong trận chiến này!
Nếu như thắng, ánh sáng Phật sẽ mãi mãi bao trùm cả thiên địa, thiên địa bất diệt, Phật môn bất tử!
Nhưng một khi thất bại, rất có thể từ nay về sau Phật môn sẽ trở thành lịch sử!
Chức trách lớn như vậy đặt trên vai Tuệ Trí, hiện giờ Tuệ Trí hai mặt Phật Ma cũng cảm thấy trên vai vô cùng nặng nề.
Ngẩng đầu nhìn trời, mình cũng đã thử dò xét thiên địa treo ngược kia.
Nhưng mình lại bị một lực lượng to lớn vô thượng ngăn cản, khiến mình hoàn toàn không cách nào dò xét được.
Nhưng trong lòng Tuệ Trí hiểu rất rõ, mảnh thiên địa kia chắc chắn là thiên địa của Ma tộc.
Tuệ Trí nhớ tới giao dịch giữa mình và thánh tử Ma tộc.
Cho dù thất bại, hạt giống Phật môn cũng sẽ được kéo dài!
Trong mắt Tuệ Trí hiện lên một tia kiên quyết!
Trận chiến này không thể lui, chỉ có thể chiến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận