Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 651: Kết thúc buồn giữa “Sinh” và “Tử”

âu Dương nhìn không gian rộng lớn, hoảng hốt phát hiện hình như hắn đã đi tới đời thứ nhất. Hắn là "Sinh", một trong hai lực lượng duy nhất trên thế giới.
Sau khi Tam tổ sáng tạo thế giới thì hắn đã xuất hiện. Thế giới này bởi vì có hắn tồn tại nên bắt đầu có vạn vật sinh linh từ nhỏ yếu đến mạnh mẽ, từ đơn giản đến phong phú. Càng ngày càng có nhiều sinh linh xuất hiện trên thế giới, mà hắn làm "Sinh" nên càng vui vẻ.
Thế giới này có vạn vật mới xem như có sức sống. Mà dòng sông thời gian cũng nhờ có vạn vật sinh linh, mới có thể chảy xuôi.
Hắn giống như người sáng tạo đứng trên đầu nguồn của dòng sông thời gian nhìn ra xa, quan sát tất cả sinh linh do hắn sáng tạo đang hội tụ trên dòng sông rồi chảy xiết về nơi xa.
Từ dòng nước chảy đến con suối nhỏ, từ con suối nhỏ đến con sông lớn. Từ đó hình thành một dòng sông dài chảy mãi trong không trung.
Một vài sinh linh mạnh quá mức đã khiến tốc độ chảy của con sông bắt đầu giảm mạnh. Khi bắt đầu, những sinh linh này dẫn theo chúng sinh lao nhanh về phía trước nhưng sau đó thì biến thành sâu mọt hủy hoại chúng sinh để dòng sông dừng lại.
Khi dòng sông bắt đầu chảy nhẹ nhàng thì là lúc dòng sông thời gian đi tới hạ nguồn. Thế giới này sẽ chết lặng, chết vội vàng không kịp chuẩn bị.
âu Dương đứng trên chỗ đầu nguồn của dòng sông thế gian, dõi mắt nhìn về nơi xa, ở cuối dòng sông có một tồn tại trái ngược hắn hoàn toàn cũng đang đứng là "Tử".
âu Dương luôn lấy vai trò người xem để quan sát dòng sông thời gian đột nhiên có thất tình lục dục. Hắn buồn khi thấy dòng sông thời gian chết đi, giống như hắn đang trơ mắt nhìn hài tử mà mình nuôi nấng lớn lên, chết trước mắt mình.
"Ta muốn cứu vớt nó!" Nhưng âu Dương lại không biết nên làm thế nào, dù hắn khởi động lại thế giới này, vẫn không ngăn được thế giới này diệt vong.
"Chi bằng ta đi tìm giải pháp từ một thế giới khác!" âu Dương đứng trên dòng sông thời gian của mình nhìn xung quanh.
Nơi xa có một dòng sông rộng mênh mông như biển xẹt qua trước mặt hắn. Đó là một thế giới rộng lớn, có thế giới quan khổng lồ phức tạp, có khoa học kỹ thuật khiến người ta không thể tưởng tượng, có thế giới vũ trụ mênh mông. Dòng sông thời gian mênh mông như khói, không có giới hạn cuối cùng.
"Có lẽ ta sẽ tìm ra phương pháp giải quyết dòng sông thời gian tử vong trong dòng sông này."
âu Dương là "Sinh" không chần chờ dấn thân vào, chuyển thế trong dòng sông thời gian to lớn kia, hi vọng tìm được phương pháp giải quyết cho hài tử của mình.
Cảnh tượng trước mắt âu Dương đột nhiên thay đổi, lúc này âu Dương vốn là "Sinh" đã thành một vị tiên ngồi ngay ngắn trên bầu trời, mà tay hắn đang dẫn theo một đứa trẻ trở về từ dòng sông thời gian to lớn kia.
Người sáng suốt vừa nhìn thì biết, đây là Hồ Vân còn chưa thông minh.
Lúc này "Sinh" đã khởi động lại thế giới, cũng dấn thân vào dòng sông thời gian, hắn muốn dùng bản thân để khiến dòng sông thời gian sống sót.
Sau khi ba Thủy tổ sáng tạo thế giới, đóa hoa sen đầu tiên là Hỗn Độn Liên Hoa ra đời, hắn bẻ một đóa Thanh Liên trên đó để tạo ra Lý Thái Bạch chém tiên trong tương lai! Hắn tạo ra Thanh Vân thất tử đời thứ nhất, cũng truyền đạo cho thiên hạ. Cuối cùng hợp đạo ở Cửu U, lấy tên cho Hồ Vân để Hồ Vân vốn là Vực Ngoại Thiên Ma triệt để thành dân bản địa của thế giới này. Rồi hắn cũng chuyển thế thành âu Dương kiếp trước.
Dù không có tiên chặn đường, dòng sông thời gian có thể tiếp tục chảy xiết về phía trước. Nhưng "Tử" vốn nên thu dòng sông thời gian, lại ra tay.
Hắn đứng ở cuối dòng sông thời gian, lắc đầu với "Sinh", "Tử" tồn tại là để nhận lấy thế giới đã chết đi.
Bây giờ thế giới vốn nên chết này vẫn còn sống đã làm rối loạn công việc của "Tử". "Tử" sẽ không cho phép "Sinh" làm như vậy. Hắn cũng không để "Sinh" dung nhập vào thế giới này triệt để.
"Tử" cũng cô độc, sau khi "Sinh" không còn, thế giới này mãi mãi chỉ còn lại "Tử ".
Sau khi dòng sông thời gian này chết sẽ có dòng sông thời gian mới xuất hiện. Đó là lúc "Sinh" và "Tử" gặp mặt lần nữa.
Nếu "Sinh" dung nhập vào dòng sông thời gian, như vậy, "Sinh" sẽ mãi mãi không giữ lời hứa cho cuộc hẹn giữa "Sinh" và "Tử"!
"Tử" biết rõ dòng sông thời gian cuối cùng sẽ đi đến cái chết nên hắn càng tỉnh táo.
Nếu dòng sông thời gian mà "Sinh" bước vào chết triệt để thì "Sinh" cũng sẽ chết hoàn toàn, "Tử" đứng ở cuối dòng sông thời gian trong không gian này sẽ mãi không nhìn thấy "Sinh" đứng ở đầu sông nữa.
Khi dòng sông thời gian sinh ra và chết đi là lúc hai vị chí cao duy nhất "Sinh" và "Tử" có thể gặp nhau.
"Sinh" và "Tử" chỉ có thể gặp nhau trong ranh giới giữa sống và chết, nên khi dòng sông thời gian chảy lần thứ hai đã bị "Tử" cắt đứt.
"Sinh" đã dung nhập dòng sông thời gian chỉ có thể lấy chấp niệm của chúng sinh, khởi động thế giới lần thứ ba, cũng là lần luân hồi cuối cùng.
Đây là cơ hội cuối cùng của chúng sinh, cũng là sự cố gắng cuối cùng của "Sinh".
Nhưng vì "Tử" muốn cứu "Sinh" ra khỏi dòng sông thời gian nên vẫn ra tay!
Khi quan sát xong tất cả vòng thời gian, âu Dương nằm trong không trung nhìn âu Dương áo xám nói: "Sao tiểu tử ngươi cặn bã vậy? Người ta vì cứu ngươi mới diệt thế, ngươi năm lần bảy lượt nhảy vào nguy hiểm?"
"Ngươi mắng ta có khác gì ngươi tự mắng ngươi đâu?" âu Dương áo xám bất đắc dĩ đáp.
""Sinh" và "Tử" đọ sức và cứu vớt lẫn nhau, vào thời khắc ấy, có cảm giác nó là một kết thúc buồn man mác! Chậc chậc chậc, có cảm giác của nhân vật nam nữ chính!" âu Dương áo xanh chắt lưỡi, nói.
"Nói nhảm nhiều quá, ta đã chuẩn bị phần thưởng cuối cùng cho ngươi, ngươi có muốn nhận không?" âu Dương áo xám giống như mèo bị giẫm đuôi, hung tợn nhìn chằm chằm âu Dương hỏi.
"Được rồi, biết rồi, cho ta đi! Còn lại không phải giao cho ta làm sao?" âu Dương bĩu môi nói với âu Dương áo xám.
Nghe âu Dương nói lời không đứng đắn, âu Dương áo xám khom người trước áo xanh, nhẹ giọng nói: "Vậy xin nhờ đời thứ ba của ta, cũng cám ơn ngươi, dù sao ở đời thứ hai, ta chỉ có một sư đệ là tiểu Trường Sinh!"
Nói xong âu Dương áo xám biến thành một luồng ánh sáng bay vào trong thân thể áo xanh. Khi hai người hợp làm một, cơ thể âu Dương vốn trong suốt đã ngưng đọng một chút.
"Ngươi nói giống như Trường Sinh không phải sư đệ của ta vậy!" âu Dương hơi bất mãn, cũng không biết có phải bởi vì đột nhiên có người đoạt sư đệ với mình nên trong lòng không thoải mái hay không nữa.
Cho dù chính bản thân đoạt sư đệ với mình cũng không được! Dù sao những đứa trẻ này đều do mình tự tay nuôi lớn.
Người áo xanh cúi đầu nhìn về dòng sông thời gian chảy xuôi trong không trung, hắn đóng vai làm hệ thống, nhẹ giọng nỉ non: "Hệ thống ban thưởng: Nhảy ra khỏi dòng sông thời gian, mở ra giai đoạn nhiệm vụ thứ tư: Giải cứu thế giới này! Nhiệm vụ phụ: Ngươi là người không được thế giới thừa nhận nhưng ngươi sẽ thành tổ tiên của Nhân tộc!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận