Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 320: Con mẹ ngươi giả bộ cái gì

Hai tảng đá thật lớn rơi xuống, nhưng Đại Linh sơn tự còn không nhả ra rắm, điều này làm cho âu Dương có cảm giác thật sự thất bại.
Dù sao chính mình chưa từng trở về tay không bao giờ, hắn nhìn về phía bàn tay Phật màu vàng đang bảo vệ Đại Linh sơn tự kia.
Sau đó, vẻ mặt của âu Dương trở nên u ám vì bàn tay Phật màu vàng kia cũng không phải được tạo ra từ Phật quang thuần túy, mà là một tòa Phật thành!
Bàn tay Phật thô bạo nâng lên hai tảng đá thật lớn kia lại là Phật thành mà chính mình đã nhìn thấy khi vừa tới Đại Linh sơn tự!
Thế nhưng có vô số sinh linh bình thường đang tín ngưỡng Phật môn ở trong tòa Phật thành đó!
Dùng những sinh linh này ngăn cản tảng đá thật lớn, vậy những sinh linh ở bên trong Phật thành kia chỉ sợ đã không còn bao nhiêu!
âu Dương có thể trông thấy, Động Hư Tử tự nhiên cũng có thể, Động Hư Tử nhìn vào bàn tay Phật đang che chở Đại Linh sơn tự mà sắc mặt trở nên âm u, hắn hừ lạnh một tiếng rồi lộ vẻ uy nghiêm đến đáng sợ mà nói ra: "Bây giờ, những con lừa trọc này làm việc còn muốn buồn nôn hơn cả Ma tộc nữa!"
"Một cái muốn hủy diệt thân xác của sinh linh, một cái muốn làm phai mờ tinh thần của sinh linh, cả hai trên bản chất đều không có gì khác nhau." âu Dương nhìn vào Đại Linh sơn tự mà nói với vẻ bình thản.
"Tốt, tốt, trong cuộc chiến giữa Ma và Đạo, tu sĩ chúng ta kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, ung dung mà hy sinh, còn Phật môn bọn họ lại ở ẩn không ra. Bây giờ trời đất thái bình đã lâu, Phật môn này vậy mà lại làm ra loại chuyện như vậy?" Động Hư Tử nhìn vào Đại Linh sơn tự ở trước mặt với cặp mắt lạnh như băng.
Nhiệt độ không khí ở xung quanh chợt giảm mạnh, sát ý cuồn cuộn xuyên thấu qua cơ thể của hắn gần như ngưng tụ thành thực thể.
Nguyên khí của trời đất ở xung quanh của Động Hư Tử không ngừng tạo ra các hiện tượng Ngũ Hành.
Vị đứng đầu thiên hạ kia rõ ràng đã tức giận tới cực điểm, thánh địa Phật môn ở trước mắt đã dần trở nên ngang hàng với Ma tộc ở trong lòng của vị này.
Nhìn vào Động Hư Tử bị Đại Linh sơn tự ở trước mắt làm tức đến bốc lửa, âu Dương chợt nhớ tới Tuệ Trí đang ở trong Cửu U mà không khỏi thầm than trong lòng:
"Đầu óc của tên Tuệ Trí kia đến cùng là ăn gì để lớn? Thậm chí đến cả một vị đại tu sĩ như Động Hư Tử đều bị tính kế?"
Ở trong kế hoạch của Tuệ Trí, Phật môn không phá thì không xây được, mà để một tông môn siêu cấp thuộc một trong chín thánh địa lớn không phá thì không xây được lại là chuyện sao mà quá khó khăn.
Nhưng rất rõ ràng, Tuệ Trí đã làm được, ít nhất Động Hư Tử ở trước mắt là thật sự chuẩn bị phá hủy Phật môn.
Trên bàn cờ của trời đất, bất cứ người nào đều có thể trở thành người đánh cờ, và bất cứ kẻ nào cũng có thể trở thành quân cờ.
Hết sức công bằng và có lý, thành công hay thất bại đều dựa vào chính mình.
Mà nó cũng công bằng và cũng rất bất công cho những người bình thường!
Khi âu Dương đang suy nghĩ miên man thì bàn tay Phật màu vàng đang bảo vệ Đại Linh sơn tự bỗng biến mất, sau đó là một hành lang màu vàng kéo dài ra từ bên trong Đại Linh sơn tự và rơi thẳng xuống trước mặt của hai người bọn âu Dương.
Tiếng của thiền trượng, mõ, chuông đồng và tiếng ca tụng bằng Phạn âm vang lên bên tai không dứt.
Sau đó, một đám cao tăng mặc áo cà sa Già Lam đi lên hành lang dài màu vàng này.
Đang đi tới là tám trăm La Hán và ba mươi sáu Bồ tát, hơn nữa còn có mười tám vị lão hòa thượng mặc áo cà sa màu đỏ đi ở đằng trước.
Mà làm người ta chú ý nhất chính là bên trong mười tám vị lão hòa thượng mặc áo cà sa màu đỏ kia lại có một vị hòa thượng trẻ tuổi và thanh lịch được bao quanh ở chính giữa.
Hắn có bộ dạng giống y hệt với Tuệ Trí ở bên trong Cửu U, nhưng so với Tuệ Trí có mặt mũi tràn đầy thương xót cho muôn dân bên trong Cửu U thì sắc mặt của hòa thượng trẻ tuổi ở trước mắt đây lại lộ vẻ bình tĩnh và hờ hững.
Ánh mắt của âu Dương rơi vào trên người của vị hòa thượng tuổi trẻ ở trước mắt, sau đó một tấm bảng thuộc tính màu vàng xuất hiện ở trước mặt của âu Dương.
Tính danh: Tuệ Trí (Con rơi của thiên đạo)
Tu vi: Hợp Thể tầng ba
Căn cốt: 10
Mị lực: 10
May mắn: 10
Tư chất Phật đạo: 11
Kỹ năng đặc biệt: Phật vốn là ta, ma chính là ta!
Đánh giá: Vì cái gì con lừa trọc nhỏ trở thành cái dạng này, hãy hỏi tên tiểu tử ngốc Trường Sinh kia!
Nhìn tấm bảng thuộc tính của Tuệ Trí ở trước mặt, âu Dương nhịn không được mà hít vào một hơi khí lạnh.
Con lừa trọc nhỏ này ăn cái gì mà lớn lên vậy? Đã là đại tu sĩ Hợp Thể rồi?
Hai năm không gặp, vậy mà đã liên tiếp đột phá ba cảnh giới lớn và nhảy thẳng đến cảnh giới đại tu sĩ.
Tốc độ tăng lên này còn đáng sợ hơn cả nghịch tử nhà mình nữa!
Cái đánh giá của hệ thống ẩn dụ nhiều thứ nhỉ, Tuệ Trí biến thành cái dạng này là có liên quan tới Trường Sinh?
Chỉ có một lần duy nhất Tuệ Trí gặp Trường Sinh, chính là vào ngày thi đấu của tông môn.
Chẳng lẽ nói, Tuệ Trí ở trước mắt biến thành cái dạng này là phản ứng dây chuyền dẫn tới do Trường Sinh giết chết Thánh tử của Ma tộc khi vừa mới ra sân sao?
âu Dương nhìn tấm bảng thuộc tính của Tuệ Trí ở trước mắt mà yên lặng không nói.
Một đám cao tăng đi đến trước mặt của âu Dương và Động Hư Tử rồi nhìn vào hai người mà trợn trừng mắt lên.
Cao tăng cầm đầu có chân mày màu tuyết trắng đã rũ xuống tận ngực, hai hàng lông mày dài bởi vì tức giận mà không ngừng run lên.
"Động Hư Tử! Ngươi thân là chưởng giáo của Thanh Vân tông lại thừa dịp Không Minh sư huynh của ta viên tịch mà tấn công thánh địa Phật môn ta, chẳng lẽ là muốn hoàn thành giấc mơ đẹp là thống nhất giới tu hành hay sao?"
Vị cao tăng lập tức chụp mũ cho hành vi của Động Hư Tử.
Một tay của Động Hư Tử ôm phất trần rồi hơi ngửa đầu và lộ ra vẻ mặt xem thường, sau đó hắn nhìn cao tăng ở trước mắt rồi cười nhạo nói: "Không Điều, cái chỗ đến cứt chim cũng không có này thì dù ngươi có mời Đạo gia ta tới, Đạo gia đều chẳng muốn phản ứng ngươi."
Vị cao tăng ở phía sau lưng của Không Điều cũng ngẩng đầu lên rồi nhìn về phía Động Hư Tử đang tỏ ra phách lối ở trước mặt, nhưng khi đối mặt với hai tròng mắt kia của Động Hư Tử, hắn lại không khỏi cúi đầu xuống và không còn dám cùng đối mặt nữa.
Lại nói, các vị đang ngồi ở đây, có ai mà trước kia chưa từng bị Động Hư Tử ở trước mắt đây đánh qua khi đến đòi nợ chứ?
Bây giờ, một người đè ép tất cả hòa thượng của Phật môn đến mức không dám ngẩng đầu, đây chính là điều xấu hổ khi thiếu thốn sức chiến đấu đỉnh cao của Phật môn.
Dù sao khi Động Hư Tử kiêu ngạo như vậy vào trước đây thì Không Minh sư huynh nhà mình còn có thể mắng vài câu với hắn.
Bây giờ sư huynh đã viên tịch, cho nên sức chiến đấu đỉnh cao của Đại Linh sơn tự trở nên thiếu thốn, hơn nữa, trong mấy vị chủ trì thì tu vi cao nhất cũng chẳng qua là Độ Kiếp tầng tám mà thôi.
Độ Kiếp mỗi một tầng đều cách nhau một trời một vực, cho nên hoàn toàn không thể xem là giống nhau.
Vị cao tăng cầm đầu kia chính là Không Điều, là một người tu Phật vĩ đại có tu vi Độ Kiếp tầng tám còn sót lại của Phật môn ngày hôm nay.
Ngay cả khi đối mặt với Động Hư Tử, hắn vẫn cảm thấy mình hơi không đủ sức, mặc dù rất tức giận, nhưng cũng biết chính mình đúng là cũng hết cách với Động Hư Tử ở trước mắt.
Bỗng một giọng nói vang lên:
"Tuy sư phụ không có ở đây, cho nên Phật môn ta không có đại tu sĩ đỉnh cao, nhưng cũng không phải là nơi có thể mặc cho người khác khi nhục!"
Nghe được giọng nói này, chúng cao tăng đều nhao nhao chắp hai tay trước ngực và cúi đầu không nói nữa. Mà Không Điều lại mấp máy môi như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng chán nản mà thở dài rồi lui về phía sau.
Sau đó, Tuệ Trí với vẻ mặt bình tĩnh và hờ hững trong chiếc áo cà sa quý giá đầy châu báu xuất hiện ở trước mặt của âu Dương và Động Hư Tử.
"Tiểu tử này nhìn hơi quen mắt nhỉ!" Động Hư Tử sờ sờ cằm rồi nhìn vào Tuệ Trí ở trước mắt mà mở miệng nói ra.
"Tiểu tăng là Tuệ Trí, trụ trì Không Minh là Đại sư phụ thân truyền của tiểu tăng!" Tuệ Trí mở miệng trả lời với vẻ bình tĩnh.
"Ồ? Ngươi chính là tên tiểu hòa thượng đã tham gia cuộc thi đấu tại Thanh Vân tông ta sao? Ta nhớ rõ ngươi không phải chỉ có tu vi Nguyên Anh sao? Hả, tiểu tử ngươi đã nhai thuốc gì rồi? Chẳng lẽ lão lừa trọc Không Minh kia truyền công cho ngươi?" Động Hư Tử nhìn vào Tuệ Trí đã là đại tu sĩ Hợp Thể nên tỏ ra ngạc nhiên và hỏi.
"Tu vi của thân này đều là do tiểu tăng ngủ mơ mà ngộ ra được và không hề có quan hệ gì đến Đại sư phụ nhà ta cả, Đại sư phụ nhà ta đã viên tịch, xin các hạ hãy nói chuyện nể nang." Tuệ Trí tỏ ra bình tĩnh mà nói.
Chợt, cơ thể của Tuệ Trí nhẹ bẫng, cả người lập tức xuất hiện ở trước mặt của Động Hư Tử, còn cổ họng thì đã bị một bàn tay bóp chặt.
Động Hư Tử nhìn Tuệ Trí ở trước mặt với cặp mắt lạnh như băng rồi nói ra: "Ta mắng lão lừa trọc kia thế nào là chuyện của ta, ngươi lẽ ra nên cảm thấy may mắn vì trên người của ngươi không có đạo của hắn, nếu không, bây giờ Đạo gia ta đã lập tức tiễn ngươi đi Cực Lạc ở Tây Phương rồi!"
âu Dương nhìn thấy Tuệ Trí bị Động Hư Tử bóp cổ đến mặt đỏ bừng, nên hắn ăn thật nhanh quả táo trong tay.
Rồi nhắm chuẩn và phun hột táo ra, hột táo được phun chính xác vào cái trán sáng bóng của Tuệ Trí.
Tuệ Trí khó khăn quay đầu mà nhìn lại, âu Dương nhìn vào Tuệ Trí đang bị Động Hư Tử bóp cổ mà cười hì hì và nói:
"Con mẹ ngươi giả bộ cái gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận