Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 543: Ta ở dưới Thiên bảng!

âu Dương vừa dứt lời, bầu trời lập tức vang lên tiếng sấm rền, trong nháy mắt mây đen bao phủ bầu trời. Hình như trời cũng tức giận bởi vì lời nói của âu Dương.
Sấm sét liên tục, mưa rào xối xả, nhưng chân nguyên mênh mông giống như muốn tát bầu trời. Vô số sấm sét chỉ có thể gầm thét trên đỉnh núi chứ không thể chạm vào người âu Dương.
âu Dương đứng trong sấm sét, mặc kệ mưa to xối ướt cơ thể, lạnh lùng nhìn Tiêu Dao Tử giống như muốn nhìn thấu nội tâm của hắn.
Chắc chắn nhóm người sau lưng Tiêu Dao Tử đứng về phía đối đầu với đám người Động Hư Tử.
Có người muốn chém tiên thì tất nhiên sẽ có người muốn thành tiên. Mà kẻ có dã tâm này chính là người cầm đầu Phiếu Miểu Các bày ra Thiên Bảng!
Dù Tiêu Dao Tử đã tu luyện vạn năm nhưng vẫn hoảng loạn khi bị ánh mắt đó nhìn, nhất là khi nghe âu Dương nói tới vùng đất cực đông.
Tiêu Dao Tử bị khống chế lập tức hiểu âu Dương muốn nói gì.
Vùng đất cực đông?
Những tu sĩ mạnh như bọn họ biết rõ ở đó có thứ gì.
Cây trụ lớn chống trời kia đại diện cho hiện thực khiến người ta tuyệt vọng trên thế giới này. Nếu có người phơi bày sự thật này thì chắc chắn thế giới này sẽ bị hỗn loạn.
Thậm chí Tiêu Dao Tử không dám tưởng tượng nếu sự thật đó bị phơi bày thì vô số sinh linh sẽ hỗn loạn đến mức nào.
Dù đám tu sĩ mạnh như bọn họ nhưng khi biết sự thật đó thì cũng tuyệt vọng.
Nếu có một cơ hội thay thế tiên cũ, trở thành tiên mới, nói không chừng còn có thể cứu vớt thế giới này!
"Ngươi không có khả năng làm được! Chỉ bằng dạng người chết yểu như ngươi, cùng với Kiếm Tiên chuyển thế bị hủy đạo cơ kia sẽ không thể ảnh hưởng đến cơ duyên kia!" Tiêu Dao Tử hô to với âu Dương.
Tiêu Dao Tử không còn là bộ dạng chưởng giáo một trong chín thánh địa lớn hay cao nhân đắc đạo thong dong như lúc mới gặp âu Dương. Lúc này, hắn giống như một kẻ ngu đang đánh cược mà thua sạch nên điên cuồng hô to.
Hắn không tin, cũng không dám tin âu Dương có thể làm được đến mức này. Hắn càng không tin âu Dương có năng lực lật tung bàn cờ trời đất!
Bởi vì câu chuyện của cây trụ chống trời là tấm màn che duy nhất của thế giới này.
Nếu thật sự phơi bày sự thật tuyệt vọng này ra cho tất cả mọi người biết thì không chỉ tu sĩ ngay cả những sinh linh bình thường đều không thể chấp nhận nó.
âu Dương nhìn Tiêu Dao Tử giống kẻ điên, trong lòng thầm than Động Hư Tử không quyết đoán. Nếu đã đánh cược mạng sống mà còn giữ lại mấy tên vô dụng gây rắc rối cho bản thân làm gì.
Nếu hắn là Động Hư Tử thì hắn chụp chết những tên tên luôn muốn trở thành tiên giống Tiêu Dao Tử cho xong chuyện.
Tiên muốn trốn tránh kiếp nạn nên bắt cóc chúng sinh, nếu thật sự có tu sĩ có thể thay thế tiên để thành tiên mới thì tiên có vượt qua kiếp nạn hay không?
âu Dương suy nghĩ kĩ thì nở nụ cười sâu xa. Động Hư Tử thật giỏi tính toán, ngầm đồng ý cho những kẻ muốn thay thế tiên kéo tiên ra ngoài. Một mặt là vì diệt sạch đường lui mà đám tiên cũ để lại, một mặt là muốn để lại đường lui cho đám nghịch tử trên Tiểu Sơn Phong.
Sao đám thiên kiêu đời mới trên Tiểu Sơn Phong có thể cho phép tiên mới ngồi ngay ngắn trên bầu trời chứ?
Động Hư Tử chuẩn bị đường lui là vì sợ thật sự có người sẽ thành tiên mới.
Vậy thì đám nghịch tử trên Tiểu Sơn Phong sẽ xuất hiện Lý Thái Bạch mới!
Không hổ danh là người mạnh nhất thiên hạ, chưởng giáo Thanh Vân tông mạnh nhất trên đời!
Có thể tính đến chuyện tiên mới ra đời. Nếu so sánh với hắn thì những kẻ muốn cướp thời đại thật sự rất ngốc.
Muốn thành chí cao vô thượng nhưng không có thực lực cùng lòng dạ cao tới mức đó thì sao có thể không thất bại chứ?
âu Dương đi tới trước mặt Tiêu Dao Tử, nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, nhìn tên khốn muốn trở thành tiên này, thương hại nói: "Khi loại người sắp chết như ta còn sống, nếu không làm một ít việc lật trời thì ta không cam lòng, có lẽ người không biết ta là bạn cũ của vị Kiếm Tiên kia."
Người khác không thể làm được, dù Lãnh Thanh Tùng hủy đạo cơ, không thể bước vào cảnh giới Thái Thượng Vong Tình cũng không có cách khiến cây trụ chống trời kia đáp lại. Nhưng với âu Dương thì đó là việc đơn giản chỉ là một cái vỗ ót thôi.
Lý Thái Bạch tiểu tử kia còn dám cãi lời hắn sao? âu Dương nghĩ tới đây thì cười.
Tiêu Dao Tử nghe được âu Dương nói thì ngơ ngác giống như nghe được chuyện gì rất đáng sợ.
Kẻ sẽ chết yểu trước mặt có tuổi thọ chưa tới 100 tuổi, vậy mà hắn dám nói hắn quen vị Kiếm Tiên thời thượng cổ kia.
Sao hắn không nói hắn là người mở ra giới này đi?
âu Dương cũng không muốn tên ngông cuồng này mất lòng tin. Dù sao thì mọi người cũng cần việc giúp đỡ tiên kéo dài thêm. Để tiên chọn vật chứa thích hợp từ Thiên Bảng, cũng dễ dàng tìm ra những tên vô dụng muốn đoạt xá sống lại.
Điều này là suy nghĩ của Động Hư Tử và âu Dương.
âu Dương vỗ mặt Tiêu Dao Tử, an ủi hắn: "Các ngươi đạt thành hiệp nghị với đám người Động Hư Tử nên ta sẽ không ngăn cản, nhưng ta cũng có một yêu cầu."
Tiêu Dao Tử đối mặt âu Dương đại biểu thế lực thứ ba đột nhiên xuất hiện, hắn chỉ có thể ngơ ngác hỏi: "Ngươi có yêu cầu gì?"
âu Dương nói ra mục đích duy nhất mà hắn mang theo lão nhị tới đây: "Kể từ hôm nay, Thiên Bảng này không cần tồn tại nữa!"
âu Dương vừa dứt lời thì ở phía xa, một đóa hoa sen màu xanh khổng lồ đột nhiên dâng lên. Hoa sen xanh nở rộ xua tan mây đen, lộ ra bầu trời xanh thẳm.
Một cuộn giấy màu vàng khổng lồ bị hoa sen xanh kéo ra khỏi không trung.
Ánh sáng màu vàng uốn lượn quanh cuộn giấy, tạo cho người nhìn cảm giác cao quý, kì diệu, gắn kết với sự thanh nhã, cao sang của hoa sen xanh.
Đó là phía của Phiếu Miểu Các nên Tiêu Dao Tử cũng nhận ra hoa sen xanh.
Thanh Liên kiếm ý chỉ thuộc về Kiếm Tiên Lý Thái Bạch lại xuất hiện lần nữa.
Mà Tiêu Dao Tử cũng biết rõ cuộn giấy kia, nó là Kim Bảng được truyền từ đời này sang đời khác của Phiếu Miểu Các và cũng là Đạo Bảo duy nhất mà tiên thời thượng cổ để lại.
Khi hoa sen xanh xuất hiện thì giọng nói lạnh lùng của Lãnh Thanh Tùng cũng vang vọng khắp nơi: "Ta ở dưới Thiên Bảng thì ai dám leo lên Thiên Bảng?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận