Các Sư Đệ Đều Là Đại Lão, Vậy Ta Chỉ Có Thể Bật Hack

Chương 624: Xin các vị đạo hữu giúp ta!

Chúng sinh thiên địa tu pháp tắc thiên địa, hiểu chí lý thiên địa.
Chúng sinh không cần được đại biểu, cũng không cần ai hy sinh vì chúng sinh!
Người tự mình cố gắng không thôi!
Vận mệnh của chúng sinh đương nhiên do chúng sinh đến cứu vớt!
Mà không phải bị vây ở trong lồng giam thiên địa, trở thành con chó được thiên địa nuôi nhốt, xin ăn trong bẫy bắt thú của thiên địa!
Lý Thái Bạch thiết lập bầu trời giả dối, khi có Lý Thái Bạch chuyển thế, hai kiếm khai thiên, thiên địa treo ngược hiện ra ở trước mặt người phàm tục.
Có tiểu tử âu Dương ở đây, Lý mặc dù Thái Bạch chuyển thế kia khai thiên nhưng chưa thành tiên, đây đã là kết quả vô cùng tốt.
Có thần đạo chỉnh hợp nhân gian, dồn ép tiên nhân cũ trong luân hồi.
Cũng có cuộc chiến Thần Phật, câu ra Tu La Ma Thần vô thượng của Phật môn, đi đụng nát cột lớn Kình Thiên hoàn toàn không có khả năng đụng nát.
Bạch tiểu tử đã làm rất tốt, nhưng dồn ép tiên nhân cũ bằng quyển Phong Thần Bảo Thư kia vẫn chưa đủ để áp chế hơn ba mươi vị tiên nhân chân linh!
Tai họa này vẫn là do mấy lão gia hỏa chúng ta giúp ngươi mang đi thôi!
Động Hư Tử hít sâu một hơi, lúc này vô số hồi ức xông lên đầu, chua ngọt đắng mặn, miệng đầy tư vị nói không nên lời, nhưng lại hết sức thỏa mãn.
"Hạc nhi, ngươi mang trong lòng thương sinh thiên hạ, có ngươi kế thừa Thanh Vân tông, trở thành vi sư có thể đạt được thiên địa to lớn!"
"Sư phụ, làm đến nước này, ta còn đủ tư cách sao?" Động Hư Tử nhẹ giọng hỏi ở trong lòng, giống như đang hỏi đạo thân ảnh trong hồi ức kia, lại giống như đang hỏi chính mình.
Một đời bày người con Thanh Vân, mất đi bốn người để tạo nên cục diện ngày hôm nay!
Giờ này khắc này giống như ngày hôm đó năm ấy, sáu huynh đệ bọn họ trợ giúp ở Cửu Vĩ, cãi vã kịch liệt, thôi diễn lặp đi lặp lại, tranh nhau đi tìm chết, mới tạo nên kết quả hôm nay!
Lúc này mang theo bốn vị sư đệ lấy thân mưu cục, hôm nay đến lượt Động Hư Tử ta nhập cục!
Động Hư Tử râu tóc đều dựng lên, trợn tròn mắt, một tay phất trần, một tay bấm quyết.
Phía sau tiếng gào thét nổi lên xung quanh, vô số đạo ánh sáng màu sắc khác nhau từ trên mặt đất bay lên, kéo lên vệt sáng thật dài, đến từ các nơi thiên địa, lại cùng đi về phương đông!
Trong hàng vạn đạo ánh sáng đủ mọi màu sắc, có vô số tu sĩ. Ngồi hoặc nằm, nằm hoặc đứng, giẫm lên các loại pháp khí.
Vẻ mặt lạnh nhạt thong dong, giống như đang đi tới một bữa tiệc hoành tráng ttrong thiên địa!
Ngày hôm nay nhân gian đều có thể nhìn thấy, hôm nay có thần tiên như sông dài qua trời, như sao băng bay qua.
Ở giữa trời và trời, ở trên đỉnh núi và núi, đi về phía đông!
Trong dòng sông thời gian, sóng lớn mãnh liệt, dương như dòng sông thời gian chảy xuôi đến bây giờ, gặp phải dòng chảy xiết trước nay chưa từng có.
Vô số sóng triều bắt đầu vỗ về phía trước, dòng sông dài thời gian đã sớm là một đầm nước đọng, bắt đầu bị vô số sợi dây kéo về phía trước!
Cái kéo này đã kéo trên dòng sông thời gian, mấy gió khó lường, sóng to cát bay!
“Ngông cuồng!”
“Đáng chết!”
“Ngỗ nghịch!”

Cũng mắng chửi, mấy từ lặp đi lặp lại, các tiên nhân trong luân hồi vốn không có nhiều từ ngữ để mắng người, hiện ra.
Dường như cũng có thể cảm nhận được sự thay đổi của dòng sông thời gian, những tiên nhân cũ co đầu rụt cổ trong luân hồi cũng không kiềm chế được, lần lượt hiện thân bên ngoài luân hồi.
Quỷ Tiên nổi giận, đánh về phía Cực Đông!
Họ không cho phép điều đó xảy ra!
Lãnh Thanh Tùng tiên môn chưa thành, bọn họ đã bỏ lỡ cơ hội thành tiên.
Bạch Phi Vũ thần đạo chưa hợp, bọn họ đã mất đi khả năng lấy chúng thần chi chủ cướp ngôi!
Hai ván cờ quan trọng bọn họ chơi đều không có kết quả.
Hiện giờ chỉ còn lại có một con đường thiên địa trùng hợp này!
Chì còn lại một cách để trở về tầng cao nhất của thiên địa, bọn họ sẽ không trơ mắt nhìn con đường này bị hủy!
Ba mươi bốn vị tiên nhân chân linh bay ra từ trong luân hồi, diễn hóa đạo cực hạn trong nháy mắt xuất hiện ở Cực Đông.
Con mắt Thiên Phạt to lớn bắt đầu hội tụ, bọn họ muốn treo cổ hoàn toàn những con kiến mưu toan lật trời này ở chỗ này!
Phong Thần Bảo Thư trong tay Bạch Phi Vũ hơi lay động, Bạch Phi Vũ rũ mắt thấp giọng hỏi: "Hiện Tại các ngươi đang muốn chết?”
Phong Thần Bảo Thư vốn đang xao động trong nháy mắt bình tĩnh lại.
Khi nhìn thấy tiên nhân cũ xuất thế, Quỷ Tiên xuất thế, Động Hư Tử cười càng rạng rỡ hơn.
Cuối cùng những tên ngu xuẩn này vẫn ngồi không yên được?
Sau khi con đường còn sót lại bị chặn kín, chó nóng nảy đương nhiên sẽ nhảy tường!
Ngay khi Động Hư Tử chuẩn bị đứng dậy đi Cực Đông, một bàn tay trắng nõn bắt lấy đạo bào của Động Hư Tử.
“Sư huynh, lần này cũng muốn bỏ ta lại?” Giọng nói của Tô Tiểu Thất vang lên phía sau Động Hư Tử.
“Sư muội? Lần này đi...” Động Hư Tử cười khổ một tiếng vừa định mở miệng, lại bị một đôi tay trói chặt thắt lưng.
Giọng nói của Tô Tiểu Thất nhỏ nhẹ hơn bao giờ hết: “Là muốn đi gặp Đại sư huynh sao? Cũng sẽ đi gặp Tam sư huynh, Tứ sư huynh, Ngũ sư huynh, Lục sư huynh, các ngươi sẽ không để ta một mình ở đây chứ?”
Động Hư Tử hạ quyết tâm, lần này đi có chết không có sống, Tô Tiểu Thất vạn lần không thể đi cùng, vừa định đánh ngất Tô Tiểu Thất, Tô Tiểu Thất lại đảo mắt biến mất không thấy tăm hơi.
Động Hư Tử trong lòng kinh hãi, ngẩng đầu nhìn về phía đông.
Mộ Vân Ca lấy ra một thanh tiên cầm, Tô Tiểu Thất và nàng cùng đứng trên tiên cầm, bay về phía đông, trong nháy mắt biến mất ở trước mắt Động Hư Tử.
Động Hư Tử muốn ngăn cản, nhưng lại mỉm cười buông tay, đúng là để nàng một mình ở đây, làm khó nàng quá.
Đi với chúng ta có lẽ là một lựa chọn tốt.
Vẫn đi theo con đường chúng ta đã an bài cho nàng, lúc này đây để cho nàng tùy hứng một lần vậy!
Tô Tiểu Thất nhìn lại phương hướng của Động Hư Tử, xác định Động Hư Tử không ra tay ngăn cản mình, trong lòng vẫn còn sợ hãi xoay người, trên mặt mang ý cười nhìn Mộ Vân Ca hỏi: "Tên ngốc Mộ Vân Hải kia sẽ không bị ngươi đánh hôn mê chứ?”
Mộ Vân Ca lạnh mặt, thấp giọng nói: "Bồng Lai tiên sơn ta, sơn chủ đi trước là được! Ngươi… Cũng không cần đến đây.”
Các môn phái đều để lại hạt giống tông môn, đây là ý kiến nhất trí của bọn họ.
Tô Tiểu Thất đứng trên tiên cầm, nhìn về phía đông, nơi vệt sáng xung quanh, cười khanh khách nói: "Ta nguyện ý!”
Trong giọng nói giận dỗi lại mang theo tùy hứng.
Giờ khắc này, Tô Tiểu Thất dương như không còn là Ngọc nữ Phong chủ của Thanh Vân tông, mà là linh vật được yêu thương trong bày người con Thanh Vân đời trước!

Ánh sáng rộng lớn gần như chiếu sáng toàn bộ bầu trời, thiên địa đã không có phân chia đêm trắng dường như vào lúc này lại có ánh bình minh.
Đón gió cứng cáp, đạo bào Động Hư Tử bay lả lướt, vô số vệt sáng ở phía sau hướng về phía đông, xông thẳng về phía chân trời.
Ẩn nhẫn hơn nửa đời người, cử chỉ lật trời ở hôm nay!
Động Hư Tử cười to, nắm tay pháp quyết vỗ lên trán.
Hai đạo thanh khí hóa thành hai đạo nhân rất giống Động Hư Tử đứng bên cạnh Động Hư Tử.
“Đạo hữu, giúp ta!” Động Hư Tử có chút cảm khái khẽ thở dài.
Hai vị đạo nhân rũ mắt cùng kêu lên: "Thiện!”
Lập tức hai vị đạo nhân hóa thành hai vệt sáng bay vào mi tâm Động Hư Tử, một đóa hoa sen xanh hiện lên giữa mi tâm Động Hư Tử.
Diệu pháp vô thượng Huyền Môn, Nhất Khí Hóa Tam Thanh.
Tam Thanh cuối cùng sẽ hợp nhất!
Động Hư Tử mở mắt lần nữa, hoa sen xanh trong mắt nở rộ.
Hoa sen xanh chỉ mở một cái chớp mắt, người gặp phúc duyên thâm hậu.
Động Hư Tử khẽ quát một tiếng, giống như chính thần, vị chưởng giáo trảm trăng hái sao của Thanh Vân tông này hình như đang kêu gọi Tam Thi của mình, mở miệng quát với ánh sáng đầy trời:
“Xin các vị đạo hữu giúp ta!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận